Dù cho men rượu đã giảm nhưng Ninh Tôn vẫn có chút không khống chế được bản thân, vượt qua hàng rào và nhảy vào trong sân.
Anh ta trực tiếp đi vào đập cửa.
Ở trên lầu Cố Tư và Trì Uyên đang lăn qua lăn lại rất lợi hại, Cố Tư mơ hồ còn hỏi một câu, “ Tiếng gì thế.”
Trì Uyên trực tiếp hôn lên, phạm vi chuyển động lại rộng lớn hơn, “ Chẳng có tiếng gì cả.”
Ninh Tôn ở dưới đập cửa một hồi, cuối cùng lấy điện thoại ra, quay số gọi Trì Uyên.
Bên đó hiển thị đã tắt máy rồi.
Ninh Tôn khống chế không nổi, trực tiếp đập điện thoại lên nền đất.
Anh ta hít thở sâu hai cái, xe của Trì Uyên vẫn còn ở đây,vậy chứng tỏ người còn chưa đi.
Thế nên, anh là đang ở bên Cố Tư?
Anh ta nhắm mắt lại, cười điên dại.
Trì Uyên đây là trả thù việc lần trước anh ta đã qua đêm ở bên này, đây cũng là một thủ thuật.
Trì Uyên ở bên đó lăn lộn xong, Cố Tư trực tiếp ngủ thiếp đi.
Cô từ đầu tới cuối, trong đầu đều không rõ.
Bình thường Trì Uyên có lẽ sẽ rất mệt, nhưng trong đầu anh mười phần rõ cả mười.
Anh ngồi dậy, đi đến tủ quần áo lật lật, quá hay, quần áo trước kia đều bị Cố Tư dọn đi cả rồi.
Anh ngẫm nghĩ, ôm lấy Cố Tư vào phòng tắm trước, đặt cô vào trong bồn tắm, sau đó quay lại thay ga giường đi.
Trì Uyên trước nay có lẽ chưa từng làm qua loại chuyện này, tự mình làm tất cả cùng một lúc, rất vụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800943/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.