Trì Uyên không biến sắc: “lúc Ông nội qua đời, tôi đồng ý sẽ chăm sóc tốt cho Cố Tư, đương nhiên việc của Cố Tư chính là việc của tôi”. Cả đời này đều thế.
Cố Tư bên cạnh có chút bất đắc dĩ.
Lại nữa rồi, lại là những lời nói này, cô nghe cũng chán rồi.
Lần nào cũng là ông cụ thế nào thế nào.
Ông cụ còn nói họ cùng nhau sống cả đời nữa đó, đồ tồi này, còn không phải là đợi sau khi ông cụ qua đời liền lập tức đề nghị ly hôn.
Tùy Mị bên cạnh suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng mở miệng nói một câu cô ta nói: “nhưng mà sau này Cố tiều thư cũng phải kết hôn, có người sẽ chăm sóc Cố tiểu thư suốt đời”
Trì Uyên ngạc nhiên, mím môi không nói gì.
Cố Tư quay đầu nhìn Tùy Mị một chút.
Tùy Mị đúng thật là, nói chuyện còn nói đến đúng điểm.
Cô lần đầu tiên lặp lại lời nói của Tùy Mị: “đúng vậy, rồi tôi sẽ có cuộc sống riêng của mình, Trì Uyên cuộc sống của tôi không cần đến anh”
Cô nói cũng rất dịu dàng, nếu không phải bên đây nhiều người, phải giữ chút thể diện cho Trì Uyên, cô thực ra còn muốn nói thêm những lời khó nghe hơn.
Trì Uyên đưa mắt nhìn nhìn Cố Tư, nói một câu vậy sao sau đó cũng không nói thêm gì nữa.
Một lúc sau phục vụ mang tới một cốc sữa nóng.
Trì Uyên ra hiệu một cái rồi trực tiếp để trước mặt Cố Tư.
Cố Tư không nói gì, Trì Uyên liền nói: “uống đi, đừng tùy hứng”
Câu nói này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800923/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.