Cố Tư cơ bản không nhìn Trì Uyên, cũng làm như không nghe ra lời anh nói.
Người đàn ông này, có lẽ là ra khỏi nhà không uống thuốc, cái tên bệnh hoạn này nói mấy câu như dọa người.
Không chỉ là lời nói không khống chế được mà ánh mắt cũng có vấn đề.
Nhìn mình dịu dàng như thế để làm gì.
Định lực của cô luôn không tốt, Trì Uyên có lẽ biết được.
Vậy mới nói, tên đàn ông tồi này, quá trơ trẽn, quả nhiên là không tốt đẹp gì.
Ở bên này nói chuyện một lúc, cũng sắp đến lúc phải giải tán rồi.
Tử Thư điều tra cũng không thể lập tức ra được kết quả, vẫn cần đợi thêm.
Ninh Tôn nói muốn qua chỗ của Chương Tự Chi ngủ, anh ta thật sự không muốn về nhà họ Ninh.
Vừa hay tâm tình của Chương Tự Chi không tốt, cũng cần một người lắng nghe anh ta càu nhàu, đương nhiên là rất vui, ôm vai bá cổ Ninh Tôn cùng đi ra ngoài.
Trì Uyên ở đằng sau, quay đầu nhìn Cố Tư, “ Khóa cửa lại.”
Cố Tư nhìn anh cũng có chút phòng bị, “ Biết rồi biết rồi.”
Trì Uyên quay người định đi, kết quả Cố Tư lại mở lời, “ Trì Uyên, tôi nghĩ, tôi thấy vẫn cần hỏi anh một chút.”
Chương Tự Chi và Ninh Tôn đều đã ra đến sân, cô cũng tiện hỏi hơn.
Trì Uyên đứng ở chỗ cũ, “ Ừ, có vấn đề gì, em hỏi đi.”
Giọng Cố Tư mang theo sự thăm dò, “ Anh có phải là bị bệnh rồi không?”
Trì Uyên ngạc nhiên, không hiểu ý của Cố Tư.
Cố Tư cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800916/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.