“Có liên quan đến mẹ con sao?”. Bà cụ trực tiếp nói:”Nhất định không phải chuyện tốt rồi”.
Trì Uyên không tự chủ khịt mũi:”Thật sự là không phải chuyện tốt. Có thể trước đó, mẹ con ở chỗ Cố Tư bị dọa cho sợ hãi, trong lòng không cam tâm. Hôm nay đã thuê người bên ngoài, người kia thừa dịp Cố Tư không ở nhà, đã trèo cửa sổ trốn trong phòng, muốn xử lý Cố Tư.”
“Cái gì?” Bà cụ trực tiếp đứng dậy, biểu hiện trên mặt đặt biệt khó coi.
Bà biết đó không phải là chuyện tốt, nhưng lại không ngờ tình huống lại xấu như vậy:”Phương Tố bị điên rồi sao? Lúc này còn không thành thật”
Trì Chúc sững sờ, bất lực nhìn Trì Uyên:”Tiểu Tư không sao chứ?”
“Không sao”. Trì Uyên lắc đầu:”Ninh Tôn ở chỗ của cô ấy, phát hiện có gì đó không ổn, người kia không ra tay được.”
Bà cụ nghiến răng một cài: “Cho dù không xảy ra chuyện gì dẫn đến hậu quả khó lường, nhưng bản thân chuyện này đã không nhỏ rồi. Chuyện này lỡ mà, lỡ mà…”
Trì Uyên quay lại nắm tay bà cụ:”Bà ơi, bà đừng lo lắng. Con nghĩ mẹ con không có ý gì khác. Lần trước là vì bị Cố Tư đánh, nên lần này muốn người kia đánh Cố Tư vài cái, không có ý định gì khác đâu.”
“Vậy cũng không được!” Bà cụ vô cùng tức giận. Hai giây sau, bà ngước nhìn Trì Chúc:”Tất cả đều tại con, con nhìn vợ con xem, lúc nào cũng mặc kệ, nó muốn lên trời luôn rồi”.
Trì Chúc vuốt mặt:”Con ước gì bà ta muốn lên trời, con cho bà ấy thêm tiền để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800898/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.