Cố Tư và Ninh tôn đều ngây ra.
Ánh mắt hai người đều đồng thời nhìn vào ngón tay của Cố Tư.
Cố Tư cười trước “đây không phải là nhẫn cưới, là tôi tự mua đó”
Cô ba nhà họ Chương cười theo, giọng nói rất bình thản: “chị còn đang nghĩ nếu nhẫn cưới mà đeo ra ngoài bị người khác nhìn thấy có thể sẽ lại có một đợt dư luận mới”.
Cố Tư mất một lúc mới hiểu rõ ý tứ của câu này.
Cô ba họ Chương là đang nhắc nhở cô.
Những người không biết nếu như nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay cô ấy chắc chắn họ sẽ nghĩ đó là nhẫn cưới.
Sau khi li hôn cô vẫn còn đeo nhẫn cưới, sẽ bị hiểu lầm thành miễn cưỡng từ bỏ cuộc hôn nhân này.
Như vậy cái gọi là li hôn trong hòa bình trước đây sẽ không dễ dàng có chỗ đứng.
Cố Tư cười: “là em ít suy nghĩ rồi”. vừa nói cô vừa tháo chiếc nhẫn ra rồi bỏ vào túi.
Nhà họ Chương sớm đã chuẩn bị đồ ăn nhẹ và hoa quả ở đây, thời gian vẫn còn hơi sớm.
Ở bên này trò chuyện một lúc mới đi ăn cơm.
Cô ba họ Chương kéo Cố tư qua và ngồi xuống ghế sofa.
Ông Chương khuôn mặt tươi cười, không có biểu cảm gì nhưng nhìn vẫn như đang cười.
Chị đại nhà họ Chương nhìn Cố Tư: “đây chính là bạn của Chương Tự Chi? Có thể làm bạn với Chương Tự Chi thì khả năng chịu đựng chắc chắn rất tốt”.
Cố Tư và Ninh Tôn ngơ ra, người nhà họ Chương cũng không thân thiện với cậu út Chương cho lắm.
Chương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800894/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.