Cố Tư cuối cùng cũng không trả lời tin nhắn của Trì Uyên, chủ yếu là không biết nói bao nhiêu tiền cho phù hợp.
Hơn nữa, nếu như Trì Uyên đưa tiền thật, cô cũng cảm thấy có chút áy náy.
Thứ này cũng không phải của cô, cô cầm tiền chẳng khác nào như đang bán đi món đồ của Chương Tự Chi.
Cái này cái này, cái này là không lịch sự với người khác.
Cố Tư buông điện thoại xuống, đi vào thư phòng, giáo viên dạy lái xe liên hệ với cô, hỏi cô khi nào thì đăng ký dự thi môn 1.
Cố Tư nghĩ chắc là càng nhanh càng tốt, những việc này không nên kéo dài thời gian.
Bên kia nói hiện tại cho cô thời gian thu xếp, sau đó sẽ thông báo sau.
Hiện tại, Cố Tư chỉ muốn nhanh chóng có bằng lái xe trong tay, mặc dù chỉ càn bỏ ra một chút tiền thì cũng sẽ thuận lợi hơn, nhưng vẫn luôn cảm thấy làm như vậy là không uy tín.
Cô ở trong thư phòng đọc cuốn sách dạy lái xe cả một buổi chiều.
Mãi cho đến bên ngoài trời đang tối dần, Cố Tư hoa mắt chóng mặt đi xuống dưới nấu cơm.
Cơm vừa mới làm xong, bên này Trì Uyên đã lái xe về nhà.
Cố Tư nheo mắt nhìn ra ngoài, liền thu ánh mắt lại.
Trì Uyên vừa gọi điện thoại vừa bước vào nhà.
Lúc đầu, Cố Tư không nghe được Trì Uyên nói gì, cuối cùng khi đi đến tủ lạnh ở cửa nhà bếp để lấy đồ, liền nghe thấy Trì Uyên đang nói, “Sau này mẹ tôi có đến tìm cô, nếu cô không có thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800855/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.