Nghe ông Chương nói như vậy, không chỉ hai vợ chồng nhà họ Tùy bên kia ngây người, mà Cố Tư cùng Trì Uyên cũng hơi bất ngờ.
Về vấn đề con cái, hai người chắc chắn là không thể suy xét.
Lúc trước Cố Tư vẫn luôn tâm niệm muốn sinh một đứa con cùng Trì Uyên.
Bây giờ chỉ cảm thấy may mắn, may mắn không có con.
Nếu không, cuộc sống bây giờ rối tung.
Cố Tư cười: “Chuyện con cái này, cũng không phải là quá gấp, cháu cùng A Uyên mới kết hôn một năm, anh ấy lại bận như vậy, thật sự thế giới hai người vẫn chưa trải qua nhiều, cháu còn muốn dành nhiều thời gian sống chung cùng anh ấy, sau đó mới nói chuyện con cái.”
Trì Uyên cầm tay Cố Tư, lại sờ lên chiếc nhẫn trên tay cô.
Anh phụ họa Cố Tư một câu: “Đúng vậy, chuyện con cái, tạm thời chúng cháu vẫn chưa có kế hoạch, hai người dành thời gian sống chung là tốt nhất.”
Ông Chương gật đầu: “ Nói vậy cũng đúng, có con, hai vợ chồng sẽ không còn nhiều cơ hội ở cùng nhau.”
Trì Uyên cùng Cố Tư mỉm cười, không nói gì thêm.
Trì Uyên dẫn Cố Tư rời đi, Chương Tự Chi bên này cũng đi theo.
Ba người đứng ở cửa tạm biệt những người bên trong.
Như vậy thiếu đi hai người, mọi người đều biết bữa tiệc cũng gần như kết thúc rồi.
Cố Tư cảm thấy dễ chịu, được Trì Uyên nắm tay đến tận cửa khách sạn.
Chương Tự Chi không uống rượu, nghênh ngang đi ra: “Được rồi, hai người về đi, tôi cũng trở lại câu lạc bộ.”
Vốn dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800845/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.