.Anh ấy không thể ở lại đây.
Sở Trì Ngộ chào hỏi mấy người trong phòng, rồi cùng Tùy Thanh đi ra ngoài.
Cố Niệm nhìn chằm chằm bóng lưng của Tùy Thanh lúc anh rời đi, cười thành tiếng.
Tùy Thanh vừa bước ra cửa.
Cô ta quay nửa người lại nhìn Cố Niệm.
Cố Niệm xán lạn chỉ ngón giữa.
Tùy Thanh sửng sốt, sắc mặt vô cùng khó coi.
Cô ta vênh mặt rồi bỏ đi, thở phì phò dáng vẻ tức tối.
Không bao giờ có thể tưởng tượng được Cố Niệm lại có thể làm ra một hành động bỉ ổi, trắng trợn như vậy.
Hành động của Cố Niệm, những người trong phòng đều nhìn thấy rất rõ ràng.
Chờ bóng dáng của Tùy Thanh biến mất, Cố Niệm cười phá lên…haha.
Chương Tự Chi cũng cười, điệu cười còn lớn hơn cả Cố Niệm.
Ninh Huyền ở bên cạnh bất lực lắc đầu.
Mạnh Sướng hơi bối rối, không nhìn ra được khúc khuỷu (đoạn hoặc điều gì) ở giữa.
Sau vài tiếng cười, Chương Tự Chi dùng tay bấm vào Cố Niệm, "Tiểu Niệm, tôi thíċh tính cách của cô, rất giống tôi.
Cố Niệm khịt mũi, cảm thấy anh ta chướng mắt (vô cùng khó coi, thật ngứa mắt).
Ninh Huyền ở bên cạnh nói, "Đừng trách tôi, nhưng hai người thật sự có một số điểm giống nhau."
Tiểu thiếu gia Chương gia, người không tốt đẹp gì.
Lúc đầu anh bảo vệ Ninh Huyền, nhưng lại để Ninh Tư và Trang Lệ Nhã đã bị trúng đạn ngay tại chỗ.
Nếu không phải lão Chương gia cho hắn đi theo bên cạnh, phỏng chừng hắn đối Ninh Bang cũng không quen.
Tuy rằng không giống Cố Niệm dựng thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800823/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.