Trì Ngộ lạnh lùng nhìn.
Anh nhìn Cố Niệm, lặp lại câu hỏi trước đó, “Sao em lại ở đây.”
Cố Niệm nhướng mày hỏi Trì Ngộ, “Vậy sao anh lại ở đây.”
Trì Ngộ mím môi, “Tôi đi xã giao.”
Cố Niệm cười to, giọng điệu thờ ơ, “Buổi tối thứ bảy giao lưu, rất hiếm thấy.”
Ban ngày rảnh rỗi, ban đêm mới xuất thủ, lại không mang Tử Hào theo.
Không đợi Trì Ngộ giải thích, cách đó không xa đã có một giọng phụ nữ truyền đến, “A Ngộ?”
Cố Niệm nhếch miệng, không cần nhìn cũng đủ biết là ai.
Giọng điệu này, không có người thứ hai có được.
Trì Ngộ quay lại nhìn Tùy Thanh.
Tùy Thanh dường như không nhìn thấy Cố Niệm, tự nhủ: “Anh tới xem thử đi, sao chọn lâu như vậy.”
Chương Tự Chi bên cạnh cau mày, nhìn Tùy Thanh bằng ánh mắt khó hiểu, “Đây là ai?”
Tùy Thanh dừng lại, giả vờ vừa mới nhìn thấy Cố Niệm, “A, đây là Cố tiểu thư.”
Thật là, nhắc nhở đến tám trăm lần cũng không nhớ được.
Cố Niệm quay đầu nhìn Tùy Thanh, “À, đây là quản lý Tùy, đầu óc chẳng ra sao cả, tôi đã nhắc nhở cô bao nhiêu lần cách xưng hô với tôi rồi, cô đều không nhớ được, chút chuyện nhỏ như vậy không để ý được, công việc cần sự cẩn trọng, không được phép xảy ra sai lầm.”
Tùy Thanh cười một tiếng, sau đó im lặng cười trừ.
Chương Tự Chi nhìn Cố Niệm, “Đây là ai?”
Cố Niệm suy nghĩ một chút rồi nói, “Tiểu thư của Tùy gia, hình như Trì thị đang định hợp tác với họ.”
Nói xong Cố Niệm nhìn sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800819/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.