Cố Tư nhìn chăm chú gia đình ba người này.
Cô đã từng rất muốn sống cuộc sống như thế này.
Chỉ tiếc, lúc trước chẳng có ai che chở cho cô.
Bây giờ cô cũng không có bất cứ ai cô muốn bảo vệ.
Đứa trẻ cười khúc khích, người mẹ cũng cười theo.
Người cha kia dù gương mặt bình thản, nhưng cũng nhìn thấy được, ánh mắt đầy niềm vui.
Cố Tư lại nhanh chuyển mắt sang chỗ khác, vừa chuyển, đã nhìn thấy có người đứng cách mình không xa.
Cũng không biết đã đứng đó bao lâu.
Giống như ngày hôm đó cô muốn trèo tường, anh ta cũng đứng dưới tán cây nhìn xem như vậy.
Trì Cảnh thấy Cố Tư phát hiện ra mình, cũng liền bước chân qua, “Sao cô lại ở đây?”
Cố Tư nhìn Trì Cảnh, “Cậu sao lại không tự hỏi chính mình đi.”
Trì Cảnh ngồi xuống bên cạnh Cố Tư, nói: “Ba tôi tổ chức sinh nhật. Tôi đến xem đồ, muốn mua một vật tốt nào đó.”
Cố Tư sửng sốt, “Ba anh … À, đó là chú Hai sắp tổ chức sinh nhật?”
Trì Cảnh cười, “Ừ, Trì Uyên không nói cho cô biết sao, tuần sau là đến rồi, bên nhà Tổ cũng sắp xếp xong rồi.”
Cố Tư nhếch miệng bắt đầu bao biện, “Gần đây tôi đang nghĩ nhiều đến chuyện mở cửa hàng. Có thể anh ấy từng nói, mà tôi không nghe.”
Cố Tư kết hôn với Trì Uyên trong khoảng thời gian còn ở chung kia, cũng không thấy chú Hai đó tổ chức sinh nhật.
Cô cũng không biết sinh nhật của chú Hai là khi nào.
Trì Cảnh “Ồ” một cái, “Vậy để tôi nói cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800812/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.