Cố Tư và Trì Uyên đều không lên tiếng suốt cả bữa cơm.
Cho đến khi ăn xong, Trì Uyên thu dọn bát đũa, Cố Tự đi lên tầng.
Một lát sau cô lại đi xuống.
Lần này, cô thay quần áo và còn trang điểm.
Trì Uyên đang ngồi trên ghế sofa xem tivi, thấy Cố Tư ăn diện như thế thì hơi ngạc nhiên: “Cô muốn ra ngoài à?"
Cố Tư ừ một tiếng: “Tôi đi ra ngoài chơi một lát rồi về.”
Trì Uyên cau mày: “Đã muộn thế này rồi mà còn ra ngoài à?”
Cố Tư chẳng hề để ý, cô nói: “Bây giờ bên ngoài mới náo nhiệt.
Thời điểm này mới là lúc bắt đầu cuộc sống về đêm.
Trì Uyên lại hỏi tiếp: “Đi với Ninh Tôn à?”
Cố Tư nói đúng vậy, rồi còn cười: “Tôi nghe anh ấy hát, rất hay đấy.
Nói xong, cô đeo túi lên rồi xoay người đi ra ngoài. ngôn tình ngược
Trì Uyên cứ nhìn theo Cố Tư cho đến khi bóng dáng cô biến mất ngoài sân.
Anh rời tầm mắt đi, đổi kênh tivi.
Vào khoảng thời gian này, nhiều bộ phim truyền hình đang được phát sóng.
Nhưng toàn những bộ phim không đầu không đuôi, xem cũng chẳng có gì thú vị.
Cuối cùng Trì Uyên xem một chương trình khoa học kỹ thuật.
Chương trình này vừa khó hiểu vừa nhàm chán.
Tầm mắt của Trì Uyên đặt trên tivi.
Nhưng nhìn kỹ lại thấy thật ra ánh mắt anh chỉ cố định ở một vị trí.
Rõ ràng anh đang không tập trung.
ở phía bên kia, Cố Tư bắt xe đi đến một quán bar.
Quán bar này khá nhỏ, bên trong chỉ có một khu vực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800795/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.