Cổ Tư ăn sáng muộn nên bây giờ chưa thấy đói.
Cô tiếp tục nằm trên thảm yoga làm tư thể thiền.
Trì Uyên ngồi trên số pha không lâu lại nghe điện thoại đổ chuông.
Anh tưởng đồ ăn được đưa tới.
Kết quả lấy ra xem mới biết là điện thoại của bà Trì.
Anh nhìn Cố Tư. Cô ở bên kia trông như đang ngủ.
Anh ngẫm nghĩ rồi nghe máy.
Bà Trì rất bình thản nói, “A Uyên, con nghỉ rồi à?”
Trì Uyên “Vâng” một tiếng, “Sao vậy mẹ? Trong nhà có chuyện gì à?”
Bà Trì im lặng một lát mới nói, “Không phải. Chẳng qua Mị Mị tới thăm mẹ.”
Trì Uyên nhớ ra, tối qua Tùy Mị có nóitrong điện thoại là muốn qua thăm bà Trì.
Anh “Vâng” một tiếng.
Bà Trì lại nói, “Buổi trưa con không bận thì về nhà ăn cơm. Mẹ có vào bếp nấu mấy món, toàn món con thích đấy.”
Trì Uyên không nhìn đồng hồ đã trả lời, “Con không về đâu, phiền phức lắm.”
Bà Trì “Này” một tiếng, “Có gì mà phiền phức chứ? Buổi chiều con đi muộn một chút không được sao? Cũng đâu có ai nói gì.”
Trì Uyên vẫn nói không được. Anh còn chưa kịp nói tiếp, đã nghe thấy giọng của Tùy Mị ở bên kia điện thoại.
Cô ta có lẽ đang giúp bà Trì, cười hỏi, “Bác, món này để vào đĩa nào thì tốt hơn?”
Bà Trì trả lời “ơ ơ” sau đó nói với Trì Uyên, “Được rồi, được rồi, trưa con không về thì tối phải về đấy.”Trì Uyên thở hắt ra một hơi, nói ‘được’.
Sau đó anh cúp máy.
Cổ Tư vẫn giữ nguyên động tác, hình như ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800746/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.