Hôm nay bà Trì đứng trước cửa nói gì với Cổ Tư, lúc đó không ai nghe được hết.
Nhưng sau đó bà cụ có hỏi bà Trì.
Bà Trì là một người có rất nhiều tật xấu. Nhưng có một điểm tốt là không nói dối.
Mặc dù biết mình đã gây rắc rối nhưng bà ta vẫn thuật lại hết những lời lúc đó mình đã nói.
Lúc đẩy bà cụ Trì tức đến mức ném tách trà.
Chỉ vào bà Trì một lúc lâu nhưng không nói được gì.
Bà cụ cũng là tiểu thư khuê các, hiểu biết sâu rộng.
Ghét nhất là những lời bà Trì nói.
Đây không phải những lời mà một người có giáo dục nên nói.Bà cụ kể những câu này lại cho Trì Uyên.
Đúng là những câu này rất quá đáng.
Trì Uyên gật đầu: “Được, tôi sẽ về nói với mẹ tôi, tôi xin lỗi về những gì bà ấy đã nói.”
Cổ Tư cười mỉa: “Thế thì được, đợi mẹ anh đến xin lỗi rồi hẵng nói tiếp.”
Trì Uyên nhìn Cổ Tư, cuối cùng vẫn nói câu xin lỗi cô.
Cổ Tư tựa vào sofa, nghiêng đầu đi không nhìn Trì Uyên nữa nhưng hốc mắt lại đỏ hoe: “Trì Uyên, tôi ở bên anh, thiệt thời gì cũng chịu hết rồi.”
Trì Uyên cứng đờ, không nói nên lời.
Chờ Trì Uyên đi rồi, Cổ Tư vào phòng ăn dọn dẹp rồi lại đến phòng bếp.
Dọn dẹp hết mọi thứ, cô ngồi xếp bằng trên thảm yoga, xuyên qua lớp cửa sổ thủy tinh, nhìn khung cảnh bên ngoài.
Thời tiết hôm nay rất đẹp, cảm giác làmột ngày khá tuyệt.
Trong cuộc chiến nho nhỏ này, cô đang chiếm lợi thế.
Nhưng tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800738/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.