Cổ Tư không biết mình đã ngủ trong bao lâu, tỉnh dậy có chút lờ mờ. 
Nhìn xung quanh, cô hoàn toàn không biết căn phòng này là đâu. 
Cổ Tư bình tâm lại rồi mới xuống giường ra mở cửa. 
Trì Uyên không có ở trong văn phòng, ở đây trống không. 
Cô vươn vai và quay đầu lại nhìn phòng nghỉ. 
Quả nhiên người có tiền lúc nào cũng không quên hưởng thụ. 
Thì ra trong phòng làm việc còn một căn phòng để nghỉ ngơi. 
Là cô hiểu biết hạn hẹp rồi. 
Cố Tư suy nghĩ, thực ra nếu cô mua lại cửa hàng bánh ngọt, có lẽ cô cũng có thể làm như vậy. 
Xây một căn phòng nghỉ.Cổ Tư đi tới ngồi lên ghế sofa, xem thời gian, cũng không ngủ bao lâu. 
Còn rất lâu nữa mới tới giờ tan làm. 
Cô thực sự rất nhàm chán. 
Vì vậy, cô suy nghĩ một lát rồi đi ra khỏi văn phòng. 
Lần này không lang thang trong công ty nhà họ Trì nữa. 
Cô đi xuống bằng thang máy và đi ra ngoài. 
Quang cảnh buổi chiều, người ra vào tấp nập. 
Cổ Tư đứng ở cổng công ty nhà họ Trì một lúc rồi đi dọc theo con đường bên cạnh. 
Xung quanh đây đều là các tòa nhà văn phòng, bầu không khí thương mại nồng đậm. 
Cô chưa bao giờ đến những nơi như thế này trước đây, thực sự rất mới lạ.Cách đó không xa có một chuỗi cửa hàng chụp ảnh cưới. 
Cửa hàng rất lớn, Cổ Tư đi ngang qua vừa hay nhìn thấy chiếc váy cưới được đặt ở phía bên kia cửa kính. 
Cô dừng lại. 
Lúc trước khi kết hôn với Trì Uyên, đám cưới rất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800726/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.