Anh khó có thể bình tĩnh Cổ Tư trở về phòng thay quần áo khác, sau đó mở cửa sổ ra.
Đã một ngày rồi mà mùi hoa nhài trong phòng vẫn chưa tản đi.
Thật sự khiến người ta khó chịu.
Từ phòng của cô có thể nhìn thấy bãi đỗ xe đằng kia.
Cổ Tư rướn cổ ra nhìn, bây giờ có vài chiếc xe lục tục trở lại.
Nhìn dáng người của người xuống xe, hình như là có Trì Cảnh.
Cô nhớ Trì Uyên bảo mình phải tránh xa Trì Cảnh ra.
Cổ Tư không hiểu lắm.
Tuy nhà họ Trì có gia nghiệp khổng lồ, bên trong gia tộc sẽ có một ít mâu thuẫn, nhưng hình như không nghe chị thứ nhất và chi thứ hai có xích mích gì.
Hồi trước khi ông cụ qua đời, bốn anh em ngồi lại với nhau bàn việc chôn cất đoàn kết lắm.
Thoạt nhìn không giống như có mâu thuẫn gì cả.
Chẳng lẽ Trì Uyên và Trì Cảnh có mâu thuẫn với nhau?
Cổ Tư chép miệng.
Hình như cũng không có nốt, trong khoảng thời gian cô kết hôn với Trì Uyên.
Trì Uyên và Trì Cảnh gần như không liên hệ gì với nhau.
Quan trọng hơn là người không biết giữ mồm giữ miệng như bà Trì lại chưa bao giờ nói xấu Trì Cảnh câu nào.
Nếu Trì Uyên và Trì Cảnh có mâu thuẫn thì cái miệng của bà Trì tuyệt đối không bỏ qua cho anh ta.
Vì thế, Cổ Tư nghĩ tới nghĩ lui vẫn không ra.
Cổ Tư đi mở cửa ra nốt, để tản mùi hương trong phòng đi.
Một lát sau, Trì Uyên đi lên, anh đi ngang qua cửa phòng Cổ Tư.
Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800715/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.