Không biết phép tắc Có lẽ Cổ Tư nghe nhầm.
Nhưng cõi lòng vẫn hơi dao động.
Cô vội vàng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, mím môi không nói gì.
Tử Thư đặt hành lý của Cổ Tư và Trì Uyên liên xe, sau đó ngồi vào ghế phụ.
Bên kia, bà Trì và Tùy Mị vẫn đứng cạnh xe.
Tùy Mị không tỏ vẻ gì, nhưng bà Trì thì cau có.
Cố Tư ghé vào cửa sổ xe nhìn bà Trì bất đắc dĩ lên xe, còn đóng cửa xe thật mạnh.
Cô buồn cười.
Xe của Trì Uyên đi trước, xe của bà Trì theo sau.
Trên đường đi, không ai nói chuyện, chiếc xe đi đến nhà tổ họ Trì.
Cổ Tư rất quen thuộc với con đường này. Cô nhìn phong cảnh hai bên đường liên tục lùi về sau, lòng hơi thổn thức. Khi chuyển từ nhà tổ ra ngoài, cô cứ ngỡ cả đời này mình sẽ không trở lại đó nữa.
Vả mặt nhanh quá!
Xe chạy vào sân nhà tổ họ Trì.
Nhà tổ họ Trì nằm ở lưng chừng núi, xung quanh yên tĩnh, có thể xảy ra chuyện ma quái bất cứ lúc nào.
Vợ chồng cụ Trì thích thiên nhiên cây cỏ, trồng rất nhiều cây cối hoa cỏ trong nhà tổ.
Sân sau còn có một khu rừng trúc.
Có lẽ mọi thứ được xử lý tốt nên mang lại cảm giác đẹp đẽ và tĩnh mịch.
Cố Tư tự mở cửa xuống xe.
Bà cụ Trì được người giúp việc dìu, đang đứng cạnh cổng nhìn sang bên này.
Cổ Tư vừa quay đầu đã trông thấy bà cụ.
Nói thế nào thì cô cũng lấy Trì Uyên và sống ở đây gần một năm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800692/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.