Trì Uyên đi tới bấm chuông cửa, Tử Thư lập tức bước ra.
Có vẻ như cũng vừa dọn dẹp xong.
Anh ta nhìn Cổ Tư ở phía sau Trì Uyên, “Cố Tiểu Tư, cô có thoải mái hơn không?”
Cổ Tư nhìn chằm chằm vào Tử Thư mất hai giây mới “ừm” một tiếng.
Quả thực là phản ứng rất chậm.
Tử Thư thở dài, “Cô đi ra ngoài một chuyển này đúng là khổ sở.”
Trì Uyên nhớ lại những gì mình đã làm với Cổ Tư ngày hôm qua.
Nếu không phải tại anh thì Cổ Tư đã không như thế này.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, là do chính Cổ Tư đã uống quá nhiều và đi vào phòng tắm.
Là chính cô đứng dưới vòi hoa sen.Cô đã xối nước lạnh, có lẽ chuyện này không thể trách anh được.
Sau đó anh có chút mất kiểm soát, đây quả thực là vấn đề của anh.
Nhưng trong tình huống như vậy, đoán chừng người bình thường cũng không kiềm chế được.
Ba người bước vào thang máy, Cổ Tư đứng ở vị trí trong cùng, từ đầu tới cuối cô luôn giữ im lặng.
Cô nghiêng đầu, dấu vết trên cổ rất rõ ràng.
Trì Uyên nhìn lần thứ nhất cũng không dám nhìn lần thứ hai.
Quả thực ngày hôm qua anh không kiềm chế được, dấu vết đó rất nặng.
Tử Thư lại không chú ý nhiều như vậy, anh ta chỉ nhìn Cổ Tư rồi lại nhìn Trì Uyên, sau đó cố nén giọng nói, “Trông Cố Tiểu Tư bây giờ có vẻ như không vui.”Trì Uyên liếc nhìn Cố Tư qua khỏe mắt.
Thực ra có lẽ không phải là cô không vui, chắc chỉ là cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800684/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.