Thuốc này của Trì Uyên có hiệu quả rất mạnh.
Không biết người bỏ thuốc anh muốn kích thích thế nào.
Khi đang làm, Cố Tư đã có chút cắn răng nghiến lợi, “Trì Uyên, được rồi đấy, chắc tác dụng của thuốc cũng hết một nửa rồi chứ?”
Hẳn là Trì Uyên đã tìm lại được chút lý trí.
Anh còn cười một tiếng, miệng anh ghé sát vào tại cô.
Giọng nói gợi cảm khàn khàn cất lên, “Sao, cô không thích à?”
Bình thường chắc chắn Trì Uyên sẽ không nói những lời không đứng đắn này.
Vậy nên chỉ có thể nói loại thuốc này ảnh hưởng cả cơ thể, cả trái tim.
Cổ Tư nhắm mắt lại, giọng nói cũng trở nên phóng đãng, “Thích chứ, tôi vẫn luôn thích thế này.
Trì Uyên khựng lại.
Cổ Tư biết lời nói tuỳ tiên của mình đã kích thích anh.
Nhưng anh giận cái gì?
Anh có tư cách gì để giận?
Một lúc sau, Cổ Tư nghe thấy tiếng có người đến vặn tay nắm cửa.
Sau đó giọng Tử Thư vọng vào, “Cổ Tiểu Tư, cô khoá cửa làm gì? Mau ra đây đi, tôi không tìm được chồng cũ của cô.
Cố Tư mím môi, vỗ vào vai Trì Uyên.
Trì Uyên thực sự hợp tác, anh dừng lại.
Cố Tư nghỉ một chút rồi mới nói, “Anh ấy đang ở chỗ tôi.”
Cô cố gắng làm cho giọng nói của mình nghe bình thường.
Nhưng Tử Thư ở ngoài cửa vẫn im lặng một lúc.
Cổ Tư nhắm mắt lại, tự hỏi cô có cần giải thích thêm đôi cậu không
Lúc này Tử Thư lên tiếng, “Ồ, vậy à, vậy hai người tiếp tục đi.” Cô nghe thấy sự lúng túng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800639/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.