Cổ Tư nằm trên giường, cô vốn chỉ định giả vờ ngủ để tránh phải ở một mình với Trì Uyên thôi.
Nhưng kết quả nằm mãi nằm mãi, cô thực sự ngủ thiếp đi.
Khi tỉnh lại, đúng lúc y tá đến để tiêm cho cô.
Cô vẫn phải tiêm thuốc cầm máu, trong thuốc đó đã bao gồm thuốc chống viêm.
Trì Uyên và Tử Thư lúc này đều đang ở trong phòng bệnh, hai người ngồi trên sofa.
Tử Thư cầm tài liệu, đọc xong thì đưa cho Trì Uyên xét duyệt.
Hai người đều không nhìn Cổ Tư.
Cổ Tư mím môi nhìn y tá, “Không cần tiêm đầu, tôi đã quen với bệnh dạ dày này rồi, uống thuốc là được.
Y tá rất nghiêm túc bảo, “Cô có biết bệnh dạ dày của cô nghiêm trọng đến mức nào không? Chính vì cô không quan tâm nên mới thành ra thế này, cô còn trẻ, nếu không chữa trị đúng cách thì căn bệnh này sẽ theo cô suốt đời.
Y tá vừa nói vừa tháo dây garo ra.
Cổ Tư miễn cưỡng duỗi tay.
Y tá quấn dây garo cho cô, vừa vỗ nhẹ mu bàn tay cô vừa nói, “Cô còn trẻ sao lại để mắc bệnh dạ dày nghiêm trọng thế?”
Cố Tư nghiêng đầu không nhìn cảnh tiêm, nhưng cô vẫn tiếp lời, “Trước đây tôi không chú ý nên thành ra như vậy.”
Trì Uyên ngồi trên ghế sofa, vốn dĩ anh đang cúi đầu đọc tài liệu.
Nhưng nghe thấy câu này, anh lại ngẩng đầu lên nhìn Cổ Tư.
Nhìn cô rõ ràng có hơi sợ tiêm, nhưng vẻ cứng đầu trên mặt cô vẫn không hề giảm bót.
Anh đột nhiên có chút tò mò, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800634/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.