Biểu cảm của Tử Thư khựng lại, sau đó nghiêng mắt nhìn Cố Tư, giọng nói cũng mang theo sự trêu chọc, “Làm sao, có đang ghen đấy à?”
Tử Thư rất thích buôn chuyện, nhanh chóng sát lại, “Nói thật, có phải cô không buông được sếp của chúng tôi không? Nếu cô không thể buông bỏ được, thực ra tôi… “Đùa cái gì vậy?” Cố Tư chế nhạo, nhìn Tử Thư bằng vẻ mặt trào phúng, “Bây giờ tôi có một khu rừng rộng lớn, sao tôi còn để ý đến cái cây cổ thụ cong queo kia chứ.”
Tử Thư sững sờ, há miệng không nói lại được, “Nếu như sếp của chúng tôi nghe được lời này của cô hẳn là sẽ khó chịu”
Cổ Tư nhẹ giọng lơ đãng nói, “Anh ta có khó chịu hay không cũng không liên quan gì đến tôi.”
Hai người chậm rãi đi tới cổng khách sạn, đúng lúc nhân viên đang cất bàn ghế không dùng đến đi.
Cố Tư và Tử Thư dừng lại để nhường đường cho nhân viên khách sạn.
Tử Thư chờ một lúc, lại có chút không khống chế được, “Nhưng cô thật sự nên cẩn thận với người đàn ông nịnh nọt săn đón cô hôm nay, niềm nở như vậy vừa nhìn đã biết là không có ý tốt gì rồi.”
Cổ Tư quay đầu lại đối diện với Tử Thư, “Vậy thì phải niềm nở như thế nào thì mới là có ý tốt hả.”
Tử Thư cau mày suy nghĩ, nhưng Cổ Tư lại lên tiếng, “Giống như sếp của anh, tỏ vẻ đạo mạo trang nghiêm thì là có ý tốt à?”
Tử Thư sửng sốt, vô cùng ngạc nhiên, ” Tại sao cô lại nghĩ sai lệch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/251150/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.