183.
"Anh Trần à, vâng, tôi xuống ngay đây", Đồ Tiểu An cúp điện thoại của Tiểu Trần rồi xuống bãi đỗ xe gặp anh ta. Vì sợ Tiểu Trần đợi lâu nên cậu còn chạy bước nhỏ, vội vội vàng vàng mở cửa xe ngồi vào ghế phó lái.
Cửa xe sập một tiếng đóng lại, tiếp đó thình lình bị khóa chặt.
Đồ Tiểu An còn chưa kịp nói một câu "Anh Trần vất vả rồi" thì trên eo đã bị dí một vật kim loại cứng rắn, lạnh băng.
Cậu quay đầu lại, nhìn thấy một người đàn ông khoác áo gió màu đen đang ngồi đằng sau, dáng vẻ thanh lịch nhã nhặn, đang khẽ cười nhìn cậu. Trông hắn khoảng hơn 30 tuổi, khí chất anh tuấn, sống mũi cao thẳng, giống Bùi Tử Minh.
184.
Cuộc họp sau cùng vẫn giao cho phó chủ tịch chủ trì, còn Bùi Tử Minh lấy xe khác, đạp chân ga lao vào con đường nội thành tấp nập.
Anh nghiến chặt răng, nóng lòng đến mức hai mắt đỏ lên, điện thoại đặt bên cạnh hiển thị dấu vết chiếc xe mà Tiểu Trần đã lái. Chiếc xe đang lao nhanh theo một phương hướng xa lạ nhưng vô cùng nguy hiểm.
185.
Bùi Tử Tân bình thản tắt điện thoại của Đồ Tiểu An rồi cất vào túi áo khoác của mình.
Đồ Tiểu An vẫn bình tĩnh ngồi tại ghế phó lái, "Hai người định lấy tôi ra uy hiếp Bùi Tử Minh sao?".
Bùi Tử Tân không đáp mà hỏi ngược lại: "Cậu biết bơi không?".
Đồ Tiểu An lắc đầu, "Hồi nhỏ từng bị ngạt nước, sau này không dám học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-cao-moc-ngu/2621306/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.