Anh vô tình gặp Thùy An. Tuy làm chung công ty nhưng anh hạn chế tiếp xúc với Thuỳ An vì sợ mọi người lại đồn đại không hay. Giờ gặp ở đây, anh liền hỏi:
– Dạo này công việc tốt chứ.
Thùy An thấy Quốc Thiên, cô ta định giả vờ làm lơ xem Quốc Thiên có hỏi mình không thì nghe anh hỏi thăm thật, trong lòng vui sướng lắm nhưng cô ta tỏ ra giận dỗi đi lại trả lời:
– Em tưởng đâu anh lo cho người đặc biệt mà quên mất đứa em này rồi chứ?
– Cái con bé này, ngày nào chẳng gặp ở công ty mà nói vậy.
– Gặp thì gặp chứ anh có hỏi thăm gì em đâu.
– Lại bắt đầu giận dỗi rồi đó.
– Em nói thật mà.
– Thôi anh còn phải ra ngoài gặp đối tác có gì nói sau nhé.
Nói xong Quốc Thiên đi về phòng lấy giấy tờ rồi rời đi. Thùy An nhìn theo bóng dáng Quốc Thiên rồi nhìn xuống xấp giấy tờ đang cầm trên tay hậm hực đi photo.
Quốc Thiên sau khi gặp đối tác xong thì anh lái xe tới trường của Diệu Nhi. Tới nơi anh đậu xe gọn ở lề đường rồi đi đến cổng lấy điện thoại gọi cho cô..
Diệu Nhi vừa tan tiết xong, đang thu dọn tài liệu lại thì nhìn thấy cuộc gọi của Quốc Thiên nên liền nhấn nghe:
“Dạ em nghe đây”
” Em đã dạy xong chưa, anh đang đứng ở cổng trường nè”
“Em vừa dạy xong, anh chờ em một lát nhé”
Cô nói xong thì Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-anh-tinh-cu/2449796/chuong-18.html