Vì người đàn ông đó không ai khác chính là kẻ đã ăn nằm với cô ta trong khách sạn và cũng là ba của Gấu. Thảo Như lắp bắp nói:
– Là anh…
Người đàn ông kia tên là Tiến, anh ta đã có vợ và hai cô con gái hiện đang là giám đốc công ty M. Lúc đầu mới bước vô đã nhận ra ngay Thảo Như vì sau cái hôm ở khách sạn thì suốt thời gian qua anh ta luôn tìm kiếm Thảo Như nhưng không có kết quả. Thật tình cờ hôm nay lại gặp cô ở đây, Tiến mỉm cười nói:
– Là tôi, tôi cứ nghĩ em không nhớ ra tôi. Suốt thời gian qua tôi vất vả tìm em ngược xuôi mà không có tin tức.
Thảo Như nghe vậy thì liền giả vờ bật khóc chạy ra ngoài, Tiến thấy Thảo Như chạy ra ngoài thì anh ta cũng đứng dậy đi theo. Ra ngoài phía cầu thang, anh ta kéo tay Thảo Như lại rồi nói:
– Sao em không trả lời tôi mà lại bỏ chạy.
Thảo Như lúc này nước mắt ngắn nước mắt dài đổ xuống nhìn Tiến nói:
– Tại sao anh không tìm mẹ con em sớm hơn, anh có biết thời gian qua mẹ con em khổ lắm không?
Tiến nghe Thảo Như nói hai mẹ con thì ngạc nhiên hỏi:
– Em nói gì, hai mẹ con là sao. Không lẽ..
– Đúng vậy, sau cái ngày đó em đã có thai, con bây giờ đã được 4 tháng rồi.
– Thật sao, là con trai hay con gái.
– Là con trai.
Tiến cũng đang trông chờ có con trai nên khi nghe Thảo Như nói anh ta không giấu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-anh-tinh-cu/2449766/chuong-37.html