Chưa kịp kêu cứu thì anh ta đã ngất đi vì mất máu quá nhiều.
Thùy An trở về nhà nhanh chóng đi tắm, tắm xong thì cô ta nhận được cuộc gọi của bọn giang hồ báo đã xử lý Hoàng Sơn xong, cô ta dặn dò bọn họ giữ kín miệng rồi tắt máy. Nhìn mình trong gương, Thùy An nghiến răng nói thầm “Những kẻ ngáng đường Thuỳ An này đều sẽ có kết cục như vậy thôi” sau đó cười ha hả rồi ra ngoài.
Bà Mai ở bên ngoài nghe tiếng cười của Thùy An thì có chút ngạc nhiên. Không biết nó có chuyện gì mà vui dữ vậy, bà định đi lại gõ cửa hỏi nhưng thấy Thuỳ An đi ra. Bà lên tiếng:
– Có chuyện gì mà mẹ nghe con cười lớn dữ vậy An, con gái con nứa lớn rồi mà không giữ ý tứ gì vậy hả.
Bị mẹ nuôi hỏi, Thùy An nghỉ đại một lý do rồi trả lời:
– Dạ, tại con mới tìm được công việc mới ngày mai sẽ đi phỏng vấn nên con vui quá thôi ạ.
– Ừm, mà phỏng vấn công việc gì đó.
– Dạ vẫn là nhân viên phòng kinh doanh thôi mẹ.
– Vậy cũng được, thôi con nói cô Sáu dọn cơm đi, mẹ đói rồi.
Thùy An dạ sau đó vào bếp nói cô Sáu dọn cơm rồi cùng mẹ nuôi ăn.
…..
Trợ lý Nam đi theo dõi Thùy An, anh núp sau bụi cây nhìn thấy tất cả mọi chuyện xảy ra và cũng quay lại bằng điện thoại, chờ bọn giang hồ đi thì anh chạy ra. Thấy Hoàng Sơn lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-anh-tinh-cu/2449756/chuong-42.html