Môi lấp bấp mãi chẳng nói nên lời...cổ họng khô khốc...nhìn sang Diệu Tuyết cầu cứu...Diệu Tuyết lắc đầu...muốn cô có chết cũng không được thừa nhận..
-" Bà đang hỏi cháu...cháu có nghe không?...
mau trả lời bà...tại sao cháu lại gọi Trương Cảnh là ba...?...Nói..."
Quách Danh tức giận quát lớn...không cho Tống Như đường lui...
Hai tay Tống Như nắm chặt váy run rẫy...cố gắng tìm lại tiếng nói của bản thân..
-" Bà nội...bà nghe lầm rồi...cháu...không có gọi ông ta là ba...cháu..."
-" Cháu đừng ngụy miệng, rõ ràng ta nghe được như vậy..."
Quách Danh cực kì căm phẫn...
-" Đúng...đúng rồi...vì...vì ông ta sắp tới cũng xem là ba chồng của cháu...nên cháu...."
Tống Linh quýnh quáng trả lời lung tung...nhưng làm sao qua được ánh mắt sắc bén của Quách Danh...Bà đường là nữ doanh nhân lăn lộn ngoài xã hội thay chồng gánh vác cả nhà họ Tống..cơ mà...
-" Đủ rồi...ba chồng sao?...chỉ như vậy mà cháu đuổi theo..khóc lóc đến thương tâm như thế...được cháu không nói...vậy để ta hỏi mẹ cháu...Diệu Tuyết"
Nghe mẹ chồng gọi tên mình mà trái tim Diệu Tuyết như nhảy ra ngoài...
-" Mẹ...con... thật không biết...con...."
-" Bà không biết...nhưng mà tôi biết "
Hàn Thiên sau khi dàn xếp mọi chuyện...
điềm nhiên tiến xuống chỗ Tống Linh đang đứng...đánh gãy lời bà ta...
-" Cậu...cậu...đang ăn nói bậy bạ gì vậy?"
Hàn Thiên cười nhạt, chẳng buồn nhìn bà ta...quay sang cô vợ nhỏ vẫn đang chăm chú nhìn anh...nắm chặt bàn tay mềm mại vẫn còn lạnh...Hành động này của anh khiến ba người phụ nữ còn lại và quan khách ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-la-vi-nhau/2178852/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.