*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
____________________________________________ 
-" Từ....từ..thôi anh...đừng xé để em tự cởi" 
-" Em mua áo gì mà lắm nút thế " 
Xem đi đây là người đàn ông, ngày thường ôn nhu lãnh đạm....lại trở nên nóng nẩy, gấp gáp ở trên giường.. 
"XẸT" 
Chiếc áo tội nghiệp không thoát nổi sức mạnh tàn bạo của người đàn ông..Nút áo văng tung tóe... 
Khi các chướng ngại vật điều được thoát bỏ...Hai cơ thể ma sát da thịt với nhau...trao hơi ấm...sát chặt không một khe hở... 
-" Thiên...em đã nói để em cởi rồi mà sao anh lại làm hư nó " 
Nhìn đôi môi đỏ chu ra bất mãn lên án...Hàn Thiên buồn cười...khom xuống hôn chụt lên... 
-" Anh sẽ mua cái khác đền cho em...đặc biệt.... ít nút hơn" 
Khi anh nói chuyện hơi nóng phả vào mặt cô...như có như không hai môi chạm vào nhau..Nghe anh nói thế Tống Linh bật cười...vòng bàn tay nhỏ nhắn choàng qua cổ anh...người cong lên tự dâng đôi môi ngọt ngào cho anh mút mát...Đôi chân thon dài trắng mịn như có như không...ma sát vào thân dưới nóng bỏng của anh..Đầu gối còn vô tình ma sát trúng vật cứng...rồi nhẹ nhàng rụt chân về...làm Hàn Thiên bật tiếng rên nhẹ...Nụ hôn sâu kéo dài rất lâu đến khi hai người rời môi nhau..hơi thở đã trở nên dồn dập... 
-" Tiểu Linh....hôm nay chịu đau một chút nha em " 
Tiếng hít thở nặng nề vang ở bên tai cô, từng nhịp từng nhịp mang theo hơi thở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-la-vi-nhau/2178828/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.