Nhận thức được  đôi mắt nâu màu hổ phách ngày càng sậm lại,hơi thở trở nên nặng nề...Tống Linh rụt vai lại cười khan.. 
-" Haha...em đi đánh răng cái đã " 
Nói rồi muốn tuột xuống khỏi người anh...Cô rất thích nghịch ngợm nhất là trêu ghẹo anh...nhưng bây giờ cô cảm thấy không ổn...chuồn là thượng sách...chân chưa đụng đến đất đã bị Hàn Thiên nhấc bổng lên... 
-" Không sao...anh không chê bẩn" 
-" Ừmh..." 
Đôi môi hé mở phản kháng đã bị anh phong bế...chân dài sãi bước chưa đến phòng ngủ cô đã bị anh lột sạch trần trụi...áo sơ mi quần lót rãi rác trên thảm.... 
Nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống...Hàn Thiên nhanh chóng lột đồ của mình quăng đầy sàn...Cả thân hình cao lớn trần trụi lõa lồ trước mặt Tống Linh...Nhưng cô gái nhỏ chẳng biết chút xấu hổ, nét mặt ửng hồng vẫn nhìn chằm chằm vào nơi đó của anh...làm cho nó càng ngày càng lớn hơn... 
Tính xấu của cô muôn đời không thay đổi...trước mặt anh chẳng bao giờ biết ngại ngùng là gì...Hàn Thiên bật cười nằm đè lên cô...cắn lên môi nhỏ phụng phịu... 
-" Chảy cả nước miếng..." 
-" Em nào có..." 
Tống Linh chu môi kháng nghị... 
Cô đúng có chút biến thái chỉ cần xa anh một thời gian...khi hai người gặp lại thì một tất da tất thịt trên người anh cô điều tham lam ngắm nhìn... 
-" Á...anh biến thái..." 
Khi cô còn lơ mơ suy nghĩ Hàn Thiên đã cầm bàn tay cô đưa xuống vuốt ve nơi đó... 
-" Anh nghĩ em thích nó...mới nhìn nó đến chảy cả nước miếng như vậy..." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-la-vi-nhau/2178820/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.