Trong cái đầu vốn chứa đầy tiểu thuyết ngôn tình của tôi thì tỏ tình, cầu hôn và kết hôn chính là ba thời khắc đáng ghi nhớ nhất trong cuộc đời của người con gái, đó phải là khoảnh khắc lãng mạn nhất để đến khi đầu bạc răng long, hồi tưởng lại vẫn cảm thấy cảm động đến rơi nước mắt.
Tuy nhiên, tiểu thuyết luôn khác xa với cuộc sống.
Action 1
Ngày 13 tháng 6 năm 2003, tôi nhớ rất rõ ngày này vì đó là sinh nhật của tôi.
Dịch SARS kéo dài suốt hai tháng và lễ tốt nghiệp sắp đến khiến cả trường tôi như chìm trong không khí của sự ly biệt.
Tôi bị không khí nặng nề đó làm cho bức bối kinh khủng, thế nên nhất thời kích động mới rủ “Kẻ phiền phức” đi uống rượu.
Trong lúc ngà ngà say, dăm ba thứ ngôn tình trong long tôi được dịp phát tác.
Tôi bảo Kẻ phiền phức: “Bây giờ chúng ta sắp mỗi người một nơi rồi, rôi muốn nghe cậu nói rõ rang với tôi một câu là: Cậu không thích tôi, chưa bao giờ thích… thì tôi sẽ không hy vọng nữa…”
Sau một hồi im lặng, Kẻ phiền phức nói: “Nếu tôi nói… thích thì sao?”
“Hả..”
“Tôi thích cậu, từ lâu lắm rồi.”
“Cậu… sao cậu không nói sớm?”
“Cậu không biết sao? Tôi nghĩ tôi đã thể hiện đủ rõ ràng rồi mà.”
Tôi thấy đau đầu, vì uống nhiều rượu nên đầu óc tôi có chút rối bời, tôi không hiểu tại sao hắn làm mọi việc vì tôi mà lại không nói ra câu hắn thích tôi.
Nhiều năm sau, khi tôi đã hiểu rõ về con người hắn, tôi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-la-the/22078/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.