Bước châncủa Mạc Mạc như đông cứng tại nơi đó, cơ thể cũng cứng lại, không cáchnào bước về phía trước được, tâm bị kinh hãi. Tiểu Hoành mở miệng nóichuyện rồi, Tiểu Hoành gọi cô là mẹ, Tiểu Hoành nói nó là Mặc Bảo. Làmsao nó biết được cái tên Mạc Bảo này, đúng, cô đã nói qua, vì hắn đểTiểu Hoành và chú chó Mặc Bảo chơi với nhau, lúc đó Tiểu Hoành bănkhoăn, viết tên hỏi cô, vì sao chú chó tên là Mặc Bảo, cô nói cô đã từng có một bảo bối tên là Mạc Bảo, nhưng vì sao Tiểu Hoành lại nói nó làMạc Bảo.
Tiểu Hoành vội vàng chạy tới, dùng bàn tay nhỏ nhỏ cầm tay Mạc Mạc đong đưa, khóc nức nở: “Mẹ, con là Mạc Bảo, mẹ đừng đi, đừng bỏ lại Mạc Bảo.”
Tim Mạc Mạcđau khi nghe tiếng khóc của Mạc Bảo, hai chữ Mạc Bảo như đã khắc sâu vào trong trái tim cô, nhưng cô cũng chỉ nghĩ là Tiểu Hoành vẫn luôn coi cô là mẹ, phải là con của mình thì mới có thể gọi như thế, cô cúi đầu nhìn Mạc Bảo, nó đau lòng khóc rống lên, trên gương mặt nhỏ nhắn đáng yêutoàn là nước mắt, lông mi dài cũng ướt nhẹp, lúc này cô thật sự thươngđứa bé, nhưng cô không thể ở lại được.
Giản ChiếnNam cũng nghe thấy Tiểu Hoành nói chuyện, lòng hắn rất kích động, bấtchấp tất cả đi qua nơi Mạc Mạc và Tiểu Hoành, nhìn Mạc Mạc lại nhìn Tiểu Hoành, trong mắt phiến hồng, kích động đến mức không thể nói.
Mạc Mạc ngồi xổm xuống, hai tay Mạc Mạc đặt lên vai của Mạc Bảo, yêu thương, thươngtiếc, vui vì Tiểu Hoành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-la-phai-dien-cuong-chiem-doat/437208/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.