Lúc Giản Chiến Nam về thì dì Tố cầm áo khoác túi xách cho Giản Chiến Nam, hắn đổi giày và hỏi “Cô chủ đâu?”
“Cô chủ vừa mới về phòng ngủ.”
Giản ChiếnNam đi lên lầu, đẩy cửa ra thì phát hiện trong phòng ngủ không có ai,hắn sững sờ một chút rồi xoay người đi ra, đi xuống dưới lầu hỏi dì Tố: “Phu nhân không ra ngoài à?”
“Không có ạ, vừa rồi ngồi ở phòng ăn chờ cậu trở về, nhận được một cuộc điện thoại thì liền về phòng.” dì Tố nghĩ chẳng lẽ cô chủ không ở trong phòng sao, rõ ràng bà nhìn thấy cô chủ đi vào phòng mà.
Giản ChiếnNam nghĩ một lát rồi quay lại phòng ngủ lần nữa, vừa vào cửa thì liềncảm thấy có người bổ nhào trên lưng hắn, hắn đưa tay tiếp nhận được ởphía sau theo bản năng, “Quỷ nghịch ngợm.” nha đầu kia chắc là trốn ở sau cửa.
Mạc Mạc nằmtrên lưng Giản Chiến Nam, hai tay ôm chặt cổ hắn, hắn nghiêng mặt qua,rồi tự ý mình đi tới toilet, Mạc Mạc liền trèo lên trên người Giản Chiến Nam, không để mình ngã xuống, giống như con khỉ nhỏ bám vào thân cây.Hai người đứng trước bồn rửa mặt, cùng ngẩng đầu nhìn vào gương, nhìnnhau cười, Mạc Mạc đưa tay lấy khăn lau mặt cho Giản Chiến Nam “Phải ăn cơm rồi.”
“Ừ, nhưng mà không phải em muốn anh cõng em đi ăn cơm chứ? Hử?” hắn nghiêng mặt qua cúi đầu hỏi rất sâu kín.
Mạc Mạc nhảy xuống khỏi lưng của Giản Chiến Nam, chen đến trước mặt hắn, vẻ mặt nói rất hiên ngang lẫm liệt “Hay là em cõng anh nha.”
Tay Giản Chiến Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-la-phai-dien-cuong-chiem-doat/437189/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.