Edit + Beta: Phi Phi
Tiêu Hữu chạy trong vô vọng, không cóđịnh hướng rằng mình sẽ đi nôi nào. Giờ phút này cô chỉ muốn cách GiảnChiến Nam càng xa càng tốt. Cô không phải cái bóng, không cần phải làthế thân của người con gái khác.
Mỗi lần hình ảnh anh và Giang Nhã đứngbên cạnh nhau xuất hiện, rồi hình ảnh anh nắm tay cô cùng nhau dạo phốhằng đêm, trước mắt một lần lại một lần càng thêm châm chọc. Bước châncô rối loạn, tâm đau đến muốn nổ tung thành từng mảnh. Cô tắt di động,lại nghe thấy tiếng gọi ầm ĩ của Giản Chiến Nam phía sau.
“Mạc Mạc!”
“Mạc Mạc!”
Từng được nghe anh gọi cô bằng cái tênnhư thế, cũng từng là một loại ngọt ngào… mà nay, ngay cả việc anh gọitên cô cũng là một sự châm chọc, một loại đau đớn khiến lòng cô tên tái.
Cô phải tránh xa anh, không muốn nhìnthấy anh. Tiêu Hữu mở đại một cánh cửa đi vào, hoảng hốt đóng chặt lại.Cả người cô vô lực trượt dài xuống dưới đất, tay bịt chặt miệng, khôngcho chính mình khóc ra thành tiếng, nén đau, ngực như muốn vỡ tung ra.
Tiếng gọi ầm ĩ của Giản Chiến Nam dầndần biến mất, tiếng bước chân cũng đã đi xa, anh không tìm thấy cô. Tiêu Hữu cuối cùng không chịu nổi, thất thanh khóc to thành tiếng.
“Ê! Cô cho tôi là người chết hả?” Tốtxấu gì cũng có một đám người ở trong này. Anh là người ở đây, bị coi như vô hình không nói, cô là người ngoài tiến vào khóc cái gì khiến ai cũng bị quấy rầy, vẻ mặt người đàn ông tràn đầy tức giận.
Tiêu Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-la-phai-dien-cuong-chiem-doat/437147/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.