Tiêu Hữu đã sáu năm chưa gặp cậu rồi,hiện giờ cậu không còn là cậu chàng tinh nghịch năm đó nữa mà đã trởthành một người đàn ông trưởng thành chính chắn, cao lớn, trên khuôn mặt đẹp đẽ nhưng có chút bi thương khó hiểu. Mà cô cũng không còn là tiểunha đầu hay khóc nhè nữa, mười bảy tuổi, cô đã là một thiếu nữ xinh đẹp.
Lăng Việt Nhiên hơn cô chín tuổi. Ấntượng trong cô, cậu vừa là người cậu đáng kính lại vừa là người bạn thân cùng quậy phá bao năm. Ở cùng một khu nhà, lúc ấy bà ngoại vẫn cònsống. Cậu từ nhỏ cũng rất thương cô, hai người dường như gắn liền nhaunhư hình với bóng.
Lăng Việt Nhiên từ nhỏ quan hệ đã tốtlắm, học tập càng tốt hơn, bởi vì dáng vẻ cao ráo đẹp trai lại lạnh lùng nên rất nhiều nữ sinh đều vây quanh anh. Bởi thế Tiêu Hữu là đối tượngđể các nữ sinh lấy lòng. Những nữ sinh này trước mặt Lăng Việt Nhiên thì bảo cô là tiểu công chúa đáng yêu, sau lưng Lăng Việt Nhiên lại len lén nói cô là cái đuôi bám lấy Lăng Việt Nhiên.
Có điều cho dù thế nào đi nữa thì LăngViệt Nhiên vẫn rất cưng chiều cùng sủng nịnh cô, cho đến mùa hè năm cậu20 tuổi, cô từ trường học về nhà rất cao hứng chợt thấy cậu đang địnhcùng bạn bè đi đâu đó chơi. Tiêu Hữu khăng khăng muốn đi cùng, đó là lần đầu tiên Lăng Việt Nhiên không cho cô đi theo.
Cô làm nũng gọi cậu ơi… cậu à… đưa cháuđi với… bộ dáng dường muốn khóc đến nơi. Thực ra thì cô luôn biết, cậukhông bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-la-phai-dien-cuong-chiem-doat/437138/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.