Sau những cái hôn nồng nhiệt, Giản Chiến Nam nắm tay Tiêu Hữu chạy ra khỏi khu nhà, mưa lớn làm quần áo haingười ướt sũng, trái tim cô cũng đập gấp gáp như những bước chạy củamình.
Xe của Giản Chiến Nam đậu ở dưới gốcliễu hàng ngày, anh mở cửa xe ra giúp cô ngồi vào rồi mới vòng sang bêncạnh lên xe. Chiếc xe ngăn cách hai người với màn mưa lạnh như băng, hai má Tiêu Hữu hồng hào, không biết là do hoảng loạn hay do chạy quá gấp.
Mái tóc của Giản Chiến Nam hơi hỗn loạnbởi cơn mưa càng tô thêm vẻ hoang dã, anh lấy chiếc khăn bông màu trắnglau nước mưa trên mặt Tiêu Hữu, cô đón lấy tự mình xoa tóc, còn anh cũng tìm một chiếc khác lau tóc mình.
Lúc Tiêu Hữu còn đang lau tóc, GiảnChiến Nam dừng tay lại, tầm mắt anh dừng trên ngực của cô, ánh mắt nóngrực. Tiêu Hữu nhìn thấy Giản Chiến Nam nhìn mình, không kìm được mà nhìn xuống theo ánh mắt của anh, chỉ thấy áo ngủ màu hồng phấn của cô bámchặt vào người, chiếc áo lót màu bạc dính sát vào lớp áo mỏng tanh. Tiêu Hữu đỏ bừng mặt vội lấy khăn che mắt Giản Chiến Nam lại, xấu hổ nói“Không cho xem! Không cho xem!”
Giản Chiến Nam gạt khăn mặt trong tayTiêu Hữu ra, tay anh ôm lấy eo cô, thân thế hướng về phía trước áp côdựa vào lưng ghế, ánh mắt anh lấp lánh tia nhìn của loài dã thú như muốn nuốt người con gái này vào trong bụng. Tiêu Hữu vội vàng đẩy anh ranhưng anh vẫn giữ cô dựa vào ngực mình “Anh cần phải về, nếu không sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-la-phai-dien-cuong-chiem-doat/437132/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.