🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mặc kệ nó là gì , tôi cứ phải chạy trước đã . Thế là sáng đó sân trường xảy ra một chuyện vô cùng đông vui . Một cô gái mặc váy trắng với dáng người nhỏ nhắn chạy thục mạng về phía trước , đằng sau là cả một tốp người khác cũng hì hục đuổi theo .

Sinh viên giờ thật đoàn kết , cái trường này cũng thật tốt . Xem xem , đến cái trò đuổi bắt của con nít mà cũng đông người nhiệt tình tham gia thế kia . Qủa là bạn tốt , bạn tốt ! ~=3=~

...

Tôi len lén bước về phía nhà vệ sinh , khi ngó vào và xác định không có ai thì tôi mới vội vã xông lên và nhanh chóng chiếm lấy một phòng , chốt cửa lại thật cẩn thận . Xong xuôi rồi mới từ từ thở phào và dùng tay lau đi những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán . Con bà nó =___= Cái cảm giác làm " người nổi tiếng " như này thật không dễ chịu 1 chút nào .

Tôi lôi điện thoại ra , lên bảng tin trường xem cái nguyên nhận khiến tôi bất đắc dĩ hottt như thế này . Trang vừa tải , đập vào mắt tôi là dòng tít to đùng :

" HOÀNG TỬ GIÓ BẤT NGỜ CÔNG KHAI NGƯỜI TRONG MỘNG . ANH CHIA SẺ CHỈ MỚI GẶP CÔ ẤY LẦN ĐẦU ĐÃ ĐEM LÒNG YÊU . CÔ GÁI BÍ ẨN NÀY LÀ AI ??? "

Phía dưới là hình ảnh chụp tôi vào đúng buổi tối hôm ấy . Xõa tóc , váy trắng , đi chân trần =.= ha , không thể lẫn đi đâu được . Được cái , góc chụp khá đẹp , nhìn mặt tôi có phần xinh xắn hơn hẳn . Cái tên Phong này chụp lúc nào thế nhỉ ? Mà chụp kiểu quái gì mà ảnh sát tận mặt tôi mà tôi cũng không biết cơ chứ ???

Liếc nhìn lên xem giờ , 11:40 và bụng tôi thì đang biểu tình dữ dội . Nhắc mới nhớ , còn có việc hệ trọng hơn nữa đây , đó là An giận tôi rồi =.= Bình thường tôi làm gì có lỗi với nó sẽ tự chủ động đi xin lỗi , hoặc không thì cũng là nó ép tôi xin lỗi bằng được . Đằng này chả nói chả rằng , bỏ đi một mạch . Mà tôi còn chả hiểu tôi làm sai cái gì thì sao mà xin lỗi được =.=

Cơ mà nó còn chả cho tôi cơ hội để xin lỗi nữa là . Lúc nãy tôi có lén trở về kí túc xá , muốn mở cửa phòng mà bên trong đã khóa trái . Do lo lắng bất an sợ có người nhìn thấy và nóng bức tro ng cơ thể , thế là tôi nói to với An ở bên trong , kèm theo là tiếng đập cửa rầm rầm : " Này ! Mở cửa !!! Yaa ! Mở ! "

Mãi 1 lúc sau , tiếng An mới tỪ trong kia vọng ra , nghe vô cùng tức giận : " Không ! Mày đi luôn đi ! đi mau cho tao ! "

Lửa giận trong lòng tôi bốc cao , tôi tiếp tục gào : " Mày làm sao đấy ! Mày không mở cửa thì tao biết trốn đi đâu bây giờ ! "

An cũng đột ngột cao giọng : " Trốn ? Cần gì phải trốn ! Cái vị trí người ta mơ mãi không được , mày thì lại trốn . Thôi đừng giả vờ nữa ! "

A ! Xem ra thực sự muốn cãi nhau với tôi đây mà !!! Tôi quyết không thua : " Gỉa vờ cái gì ? Ai mơ cái vị trí này thì gọi nó ra đây , tao sẵn sàng nhường . Còn mày nữa ! Tao làm sai gì mà mày nhốt tao ở ngoài ??? Tao phát chán cái bản tính hay dỗi vô cớ của mày lắm rồi ! "

An quát lên : " dỗi vô cớ ? Đủ rồi ! Tốt nhất là mày cút đi . Đừng ở ngoài cửa khoe khoang chọc tức tao nữa ! Tao cchính thức thất vọng về mày ! Bạn bè như vậy đấy . "

Tôi cũng định hét lên đáp trả thì vừa quay đầu liền thấy 1 đội quân khí thế bừng bừng chạy về phía tôi , chỉ chỉ trỏ trỏ " " Ah ! Kia rồi . Mau đuổi theo ! "

Mặt tôi bỗng chốc xám nghoét lại . Thế là đành phải co giò lên chạy thật lực đi .

...

Giờ nghĩ lại thấy tôi nóng tính quá rồi . Chắc có uẩn khúc gì chăng ? Nói chung cứ đi tìm nó nói rõ ràng mọi chuyện lại đã . Khổ thế không biết !

Tôi thở dài , đứng dậy mở toang cửa ra . Vừa định bước ra thì giật mình do thấy có người đứng ở cửa sẵn từ lúc nào . Tôi ngẩng đầu , bắt gặp ngay nụ cười mê hồn của Phong .

=v= Chắc tên này có họ hàng với tên Vũ Lâm , chung 1 sở thích là luôn dùng nụ cười tươi như hoa để chọc điên người ta ~ Mà tên này ăn gan hùm rồi hay sao còn dám nhìn tôi cười sau khi gây ra 1 loạt chuyện tày trời như vậy cơ chứ ??? A ! Đồ chết tiệt ! Là tự anh đi tìm chỗ chết đấy nhé ! Để tôi đây dạy dỗ lại anh 1 trận cho biết mặt nhau nhé !

Tôi khoanh tay đứng nhìn anh ta : " Anh đến tìm tôi ? "

Phong gật đầu , giọng ngọt ngào : " Là người ta nhớ em nên mới tới . . . "

Tôi kìm nén cảm giác buồn nôn đang xông lên tận óc , rít lên : " à há ! Để gặp được tôi anh bất chấp tất cả phòng vệ sinh nữ cũng dám vào ? "

Phong nhìn tôi , chu môi , tỏ vẻ vô cùng đáng yêu ( thực sự là đáng yêu thật ) : " Sao vậy ? Cảm động à ? Cảm động thì ôm anh cái đi cho tình cảm
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.