Một ngày như mọi ngày , tôi đến công ty . Còn hắn thì , có thể tập luyện nhảy , luyện nhạc hay đi diễn ở chỗ nào đó , nói chung , tôi không phải lúc nào cũng nhất thiết phải bám theo hắn . Hừm , tôi thì thật sự rất bận , xử lí đống giấy tờ liên quan đến hắn làm tôi không kịp thở nữa . và rồi 1 tuần trôi đi nhanh chóng , chúng tôi chạm mặt rất ít , mà mỗi lần gặp là kiểu gì cũng có chuyện =.= Ví dụ như sáng hôm kia , tôi đảm đang dậy sớm nhất nhà vô bếp nấu ít mì ăn sáng , kết quả đang nấu thì có điện thoại , nghe hơi lâu , đến lúc quay lại thì ối zời ... Cái nồi cháy đen kịt , khói bốp nghi ngút và mì thì đen sì hết vì cháy =.=
May mắn là ngửi thấy mùi khét nên hắn kịp thời dậy , không thì cháy nhà luôn quá ! =.= Tôi nghe nguyên bài giáo huấn của hắn . Nhất là cái lúc hắn thấy tôi tất tả xông vô bếp , buông 1 câu làm tôi thật muốn ngẹn họng :
- Cô mà ở nhà 1 mình thì ngày này năm sau là đám giỗ của cô đấy .
- Tôi xin lỗi !~ Tại có điện thoại ... ~.~
- Tôi ném cái điện thoại xuống hồ nhá ='''= ...
- ... - Mặt tôi mếu máo
Hờ =^= Hay là một ví dụ nữa nhé ! Điển hình là tối qua tôi hứng chí đòi đốt pháo hoa cho lãng mạn , còn chụp hình post facebook .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-la-chuyen-khong-he-de/2898923/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.