Tôi lao thẳng lên tầng 35 >
'' Tinh '' cửa thang máy bật mở . Tôi lao ra thì từ đâu sừng sững trước mặt một người khác . Tôi hét lên '' ÔI MẸ ƠI ! ''
'' Nga ? '' Chị Thu liếc nhìn tôi . Lúc này tôi mới thở phào nhẹ nhõm được . Chị nhìn tôi rồi nhìn từ đầu xuống chân , hỏi : '' Sao em ăn mặc như thế này ? ''
'' Ơ ... Em ... '' Tôi lúng túng @@ nói j bây giờ , không khéo chị ý nghĩ tôi tâm thần mất . Tôi đưa tay giả vờ ho '' Khụ ... khụ ... Em bị ốm chị ạ ... nên cần phải mặc ấm ... Khụ khụ .... ''
'' Vậy à ? Chị đang định dẫn em đi tập làm quen với công việc . Hay thôi ! em về nghỉ ngơi đi , mai lại đến '' Chị Thu thấy tôi '' ho '' dữ dội như vậy , lo lắng nói .
'' Không ! Em ... em uống thuốc rồi ... cảm xoàng mà ... '' Tôi vội xua tay .
'' Uống thuốc rồi hả ? Thế em ăn gì chưa ? '' Chị Thu hỏi .
Tôi lắc đầu . Chị Thu nắm tay tôi kéo đi '' Đi thôi ! Chị đưa em đi ăn ~^^~ ''
'' Hả @@ Ăn gì lúc 4 giờ chiều hả chị ? ''
'' Thì ăn vặt , ăn linh tinh ... '' Chị Thu vừa nói vừa bấm nút tháng máy , rồi đột nhiên quay ra cười lớn , vỗ bôm bốp vào vai tôi '' À không , chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-la-chuyen-khong-he-de/2898915/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.