Nỗi uất ức mấy ngày hôm nay khiến tôi không quan tâm mình đang đứng giữa đường mà nhào lên hét vào mặt Trang Dật Dương.
Lau nước mắt, đứa bé này chẳng lẽ tôi không thương nó sao?
Cả đêm hôm qua tôi không chợp mắt, chính là suy nghĩ nên bỏ hay giữ đứa bé này lại!
Chỉ có thể từ bỏ, cứu bố của tôi.
Tôi chuẩn bị bỏ nó, còn có thể quan tâm bố của nó nữa sao?
Tôi hiện giờ đã sống không bằng chết rồi, tôi còn sợ gì?
Tôi không hề sợ hãi nhìn chằm chăm vào mắt Trang Dật dương, người tình trong mộng của biết bao phụ nữ ở Dương Thành, có thể thiếu người sinh con cho anh ta sao?
Cuối cùng anh ta chịu thua trước ánh mắt của tôi, lôi tôi lên xe, đổi địa điểm nói chuyện.
“Giữ lại đứa bé này, chuyện của bố cô, tôi giải quyết, chuyện hôn nhân của cô, tôi cùng giải quyết!” Trang Dật Dương tựa vào ghế sô pha, xoa bóp thái dương, có vẻ mệt mỏi và phiền não, khiến tôi bất giác mềm lòng đi một chút.
Anh ta coi trọng đứa bé này, vứt xuống tấm chỉ phiếu, khiến lòng tôi có chút thoải mái.
Nhưng chuyện của nhà tôi không liên quan đến anh ta, hơn nữa sau này đứa bé này sinh ra rồi để anh ta bế đi mất, tôi làm sao sống nổi?
“Cảm ơn, nhưng tôi không bán con!”
Tôi từ chối cuộc dịch kiểu này, để đứa bé này gọi người khác là mẹ, tôi không làm được.
Trang Dật Dương chỉ vào cửa bảo tôi rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082307/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.