🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Ai cho phép các người động vào con của tôi?” Trang Dật Dương nhanh chóng đi đến, lôi mẹ tôi ra, lực của anh †a vô cùng lớn, khiến mẹ tôi ngã xuống đất. Bố tôi vội vàng muốn đỡ mẹ tôi dậy nên ngã từ trên xe lăn xuống.



Mẹ tôi lại bò lên đỡ bố tôi, hai ông bà ôm nhau khóc, tôi cũng khóc.



“Lâm Tịnh Văn, mày liên thủ với người ngoài đánh mẹ mày! Mày, đồ con gái hư đốn!” Bố tôi hét lớn, sau đó ông nôn ra máu, ngất đi.



Mẹ tôi khóc lớn, bác sĩ tức giận quát, bố tôi lại lân nữa được đẩy vào phòng phẫu thuật. Một giờ sau, bác sĩ hai lần nói cha tôi đang vô cùng nguy kịch, đến lần thứ ba thì thông báo cha tôi đã chết!



“Không, không được!” Tôi ngồi bệt xuống nên đất, sao lại như thế này chứ?



Bố tôi đã phẫu thuật được sáu ngày rồi, sao lại như thế này được chứ?



Bác sĩ giải thích nói, bố tôi ngã từ trên xe đẩy xuống, gan chảy máu, các bác sĩ đã tận tình cứu chữa nhưng vẫn không thể cứu được bố tôi. Có nghĩa là bố tôi bị tôi hại chết! Tất cả mọi nỗ lực của tôi đều vì muốn cứu lấy ông ấy mà.



“Tất cả đều là do mày, tại sao mày không chết chứ!” Mẹ tôi túm lấy tóc tôi, đập đầu tôi vào tường.



Đầu tôi bị đập đến mơ hồ, tôi vô cùng đau đớn, nhưng trong lòng tôi lại vô cùng thoải mái.



Đánh chết tôi đi! Tôi đáng bị đánh, tôi khiến cha tôi tức chết, tôi còn sống

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082291/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.