“Tôi không nhớ có người thân là bài”
Giọng Trang Dật Dương từ phía sau truyền đến, khiến tôi bông chốc có người để dựa vào, chỉ cân có anh ta ở đây, đứa bé sẽ không sao nữa rồi.
Bà Trang nhìn thấy Trang Dật Dương, sắc mặt bà ta càng thêm khó coi, trước mặt bao nhiêu người như vậy mà Trang Dật Dương lại khiến bà ta không còn đường lui.
“Ta đến đây là theo lệnh của bố con, †a đã điều tra qua về cô ta, cô ta có thai trước khi li hôn, đứa bé này có thể không phải là của con!” Bà Trang chỉ chỉ bụng tôi, khinh thường nói.
Trang Dật Dương không để ý đến lời của bà ta, anh ta bảo y tá nhanh chóng băng bó vết thương cho tôi. Sau khi anh †a chắc chắn tôi không bị làm sao, anh †a mới quay người lại nói với bà Trang: “Vậy thì nhờ bà nói với bố tôi, con tôi, tôi có thể nhận ra được, còn ông ta thì sao?” Sau đó anh ta kéo tôi rời khỏi bệnh viện.
Ở cổng bệnh viện, bỗng nhiên tôi dừng lại, tôi không chắc chắn cảm nhận lại một lân nữa, là thật, tất cả đều là thật.
Giọng Trang Dật Dương từ phía sau truyền đến, khiến tôi bông chốc có người để dựa vào, chỉ cân có anh ta ở đây, đứa bé sẽ không sao nữa rồi.
Bà Trang nhìn thấy Trang Dật Dương, sắc mặt bà ta càng thêm khó coi, trước mặt bao nhiêu người như vậy mà Trang Dật Dương lại khiến bà ta không còn đường lui.
“Ta đến đây là theo lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082272/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.