Cho dù là Dương Thụy hay Trang Dật Dương đều bị tôi ném ra sau đầu hết rồi, tôi bận bịu công việc, làm gì có tâm tư nghĩ đến đàn ông nữa chứ.
“Tiểu Lâm, tôi lái xe đưa cô đi nhé, thời tiết nóng quá!” Trương Hàn nhiệt tình nói. Anh ấy 35 tuổi, là cấp trên trực tiếp của tôi, lúc đầu cũng là anh ấy cho tôi cơ hội. Cả công ty đều có thể nhìn ra anh ấy có ý với tôi, anh ấy cũng giúp đỡ tôi rất nhiều. Chuyện tôi li hôn không phải bí mật gì.
Nhưng tôi không muốn lại đến gần anh ấy, liền lắc đầu từ chối. Hai người làm cùng công ty, nếu gây ra tai tiếng gì thì cũng đầu không tốt.
Tôi hẹn gặp khách hàng ở quán coffee, tôi đến điểm hẹn trước, chuẩn bị một chút công việc.
Đứa bé đạp tôi một cái, tôi vội vàng đứng lên đi đi lại lại. Chỉ cần tôi ngồi lâu quá, đứa bé sẽ không thoải mái.
Tôi đợi một tiếng đồng hồ, cuối cùng khách hàng cho tôi leo cây. Đây không phải là lần đầu tiên. Đối diện với tin nhắn của khách hàng, tôi vẫn lịch sự trả lời không sau, hẹn người ta lần sau.
Không hiểu tại sao Trương Hàn lại xuất hiện, anh ấy khăng khăng đòi ngồi cùng tôi, còn gọi nhân viên mang đồ ăn nhẹ lên.
“Cảm ơn anh, giám đốc Trương, tôi còn phải đến công ty của khách hàng tiếp theo, tôi đi trước đây!” Tôi không muốn ở một mình với anh ấy.
Ai ngờ anh ấy đột nhiên đứng lên, ngồi bên ngoài chỗ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082262/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.