“Tôi sẽ đối tốt với cô, cũng sẽ đối tốt với đứa bé. Nếu không thích cô sao tôi có thể để cô làm càn như thế? Càng sẽ không vì một đứa bé mà chiêu chuộng cô như thết” Đây có được coi như lời tỏ tình theo kiểu của Trang Dật Dương không? 
Cũng có nghĩa, anh ta để tôi trở thành tình nhân, để con tôi trờ thành con riêng, còn lấy danh nghĩa là thích. 
Tôi bất giác cười mỉa mai, là tôi đã đánh mất bản thân mình trong mối tình này, yêu câu ngày càng cao hay sao? 
“Tổng giám đốc Trang, cảm ơn tình cảm nồng hậu của anh. Một người đàn bà đã li hôn như tôi không xứng với tình cảm của anh. Tôi tin ở ngoài kia vẫn còn rất nhiều cô gái đợi được anh thích, hãy đi đi!” Tôi không nhượng bộ, nếu không tôi sẽ lại rơi vào địa ngục dịu dàng của anh ấy mất. 
Trang Dật Dương xoa xoa bụng tôi, không hề kiên trì ở lại, lập tức rời đi. 
Ngày hôm sau tôi phát hiện, nhà sát vách đang đập tường, đang định qua đó nói lí lế, lập tức có người tới vứt cho tôi hai quyển sổ đỏ, bên trên đều viết tên tôi. 
Cũng có nghĩa là, Trang Dật Dương đã mua lại chỗ này và căn hộ bên cạnh, họ đang đập thông hai căn hộ để trở thành một. 
Vốn là căn hộ một phòng khách, một khòng ngủ cứ thế trở thành một căn nhà hai phòng khách, hai phòng ngủ. 
Sau đó đồ đạc của Trang Dật Dương không ngừng được người ta chuyển vào, nhưng đồ gia 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082238/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.