Chương trước
Chương sau
Bác sĩ vô cùng tiếc nuối nói, “Cổ tử cung đã mở, đứa bé này chỉ có thể được sinh ra, có thể sống nổi không phải xem ý trời, bố của đứa bé đâu?”

Người đàn ông đứa tôi tới bệnh viện, giúp tôi nộp 1 vạn tiền viện phí rồi rời đi.

Bác sĩ không tìm thấy chỉ đành hỏi tôi.

“Tôi li hôn rồi, chỉ cần cứu sống được đứa bé, bao nhiêu tiền cũng được!

Bác sĩ giúp tôi, đây là người thân duy nhất của tôi!” Tôi không thể từ bỏ, chỉ cần vẫn còn một tia hy vọng, tôi cũng phải cứu sống con mình.

Một tiếng sau, đứa bé được sinh ra cân nặng chỉ có 0,8kg, tiếng khóc yếu ớt đó khiến tôi kích động nước mắt chảy đầm đìa.

Đứa bé vẫn sống, nó vân sống.

“Bác sĩ, hãy cứu nó! Trong thẻ tôi có tiền, chút nữa sẽ đi thanh toán viện phí, các bác sĩ hãy cứu nó trước!” Tôi muốn vùng dậy nhưng bị y tá ấn xuống bàn đẻ.

Y tá nới với tôi, phải quan sát thêm hai tiếng nữa mới được ra ngoài, nếu tôi cứ kích động như vậy, có khả năng sẽ bị băng huyết.

Tôi đau khổ cầu xin y tá, bảo cô ấy giúp tôi đi thanh toán, y tá vô cùng chắc chắn nói với tôi, sẽ cứu đứa bé trước, sau đó sẽ đẩy tôi đi thanh toán.

Nhưng họ bảo tôi phải chuẩn bị tốt tâm lý, đứa bé 26 tuần tuổi, cân nặng lại quá nhẹ, tỷ lệ sống sót vô cùng nhỏ.

Bác sĩ khoa sơ sinh nói qua cho tôi biết về tình hình cơ bản của đứa bé, xét theo thang điểm sơ sinh chỉ đạt 3 điểm, cơ bản khuyên phụ huynh nên từ bỏ.



Tim phổi, đại não đều chưa hoàn thiện, ít nhất phải ở trong lồng kính 3 tháng, có khả năng bị nhiễm trùng và tử vong bất cứ lúc nào.

Tôi ký tất cả mọi giấy tờ, chỉ cần cứu đứa bé bằng mọi giá.

Lúc này, tôi tràn đầy lòng thù hận với Trang Dật Dương, nếu không phải vì anh †a nhốt tôi lại, đứa bé làm sao xảy ra chuyện được?

Người đàn ông độc ác này, chỉ cần tôi còn sống, tôi nhất định sẽ báo thù.

Về phần Trang Dật Dương, tôi vốn dĩ không nghĩ đến việc sẽ thông báo cho anh ta, anh ta không xứng đáng trở thành bố của con tôi.

Mỗi ngày, tôi đều đừng chờ ở cửa phòng chăm sóc đặc biệt, ai khuyên thế nào tôi cũng không đi.o Ở đây, ít nhất cũng có thể để đứa bé cảm nhận được sự tồn tại của tôi, dù không được nhìn thấy con, nhưng cách nó gần nhất như thế này cũng đủ rồi.

Ngày thứ ba, sữa mẹ được tiết ra, vô cùng ít.

Bác sĩ nói với tôi, chỉ có DHA trong sữa mẹ là thật nhất, để tôi đưa sữa cho đứa bé.

Tôi bắt đầu cố gắng ăn uống, rất nhanh sửa lại được tiết ra, con tôi ban đầu đã uống được 4ml, cho ăn qua đường mũi.

Phí điều trị 3 ngày mất 5 vạn, tôi cũng không chớp mắt, chỉ thì cũng chỉ rồi, dù cho tất cả số tiền tôi có đều chỉ ra hết, chỉ cần con tôi bình an, là được.

Sau 5 ngày, nội tạng đứa bé đột nhiên bị xuất huyết, bắt buộc phải làm phâu thuật ngay lập tức.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.