Bác sĩ vô cùng tiếc nuối nói, “Cổ tử cung đã mở, đứa bé này chỉ có thể được sinh ra, có thể sống nổi không phải xem ý trời, bố của đứa bé đâu?” 
Người đàn ông đứa tôi tới bệnh viện, giúp tôi nộp 1 vạn tiền viện phí rồi rời đi. 
Bác sĩ không tìm thấy chỉ đành hỏi tôi. 
“Tôi li hôn rồi, chỉ cần cứu sống được đứa bé, bao nhiêu tiền cũng được! 
Bác sĩ giúp tôi, đây là người thân duy nhất của tôi!” Tôi không thể từ bỏ, chỉ cần vẫn còn một tia hy vọng, tôi cũng phải cứu sống con mình. 
Một tiếng sau, đứa bé được sinh ra cân nặng chỉ có 0,8kg, tiếng khóc yếu ớt đó khiến tôi kích động nước mắt chảy đầm đìa. 
Đứa bé vẫn sống, nó vân sống. 
“Bác sĩ, hãy cứu nó! Trong thẻ tôi có tiền, chút nữa sẽ đi thanh toán viện phí, các bác sĩ hãy cứu nó trước!” Tôi muốn vùng dậy nhưng bị y tá ấn xuống bàn đẻ. 
Y tá nới với tôi, phải quan sát thêm hai tiếng nữa mới được ra ngoài, nếu tôi cứ kích động như vậy, có khả năng sẽ bị băng huyết. 
Tôi đau khổ cầu xin y tá, bảo cô ấy giúp tôi đi thanh toán, y tá vô cùng chắc chắn nói với tôi, sẽ cứu đứa bé trước, sau đó sẽ đẩy tôi đi thanh toán. 
Nhưng họ bảo tôi phải chuẩn bị tốt tâm lý, đứa bé 26 tuần tuổi, cân nặng lại quá nhẹ, tỷ lệ sống sót vô cùng nhỏ. 
Bác sĩ khoa sơ sinh nói qua cho tôi biết về tình hình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082231/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.