Đới với Liêu Phàm, đây chỉ là những món quà bình thường, là tôi chuyện bé xé ra to rồi. 
“Tôi xin lỗi, Tổng giám đốc Liêu!” Tôi không biết phải nói gì, chỉ biết nói xin lỗi. 
“Lại thế rồi, không phải đã nói rằng gọi tôi là anh Phàm sao? Lâm Tĩnh Văn, chuyện hợp đồng tôi không hề nhúng †ay, hoàn toàn là tập đoàn Trang Thị dùng thực lực lấy được về, cô chính là suy nghĩ qua nhiều!” Liêu Phàm đã nói ra hết cả những gì tôi muốn nói ở bên trong. 
Đây chính là nguyên nhân ở bên cạnh anh ta rất thoải mái. Đôi mắt của anh ta rất lợi hại, bất cứ ở đâu, bất cứ khi nào đều có thể nhìn thấu tâm tư của một người. 
“Thử đi!” Liêu Phàm đích thân pha một ly trà cho tôi, nhìn hành động nước chảy mây trôi của anh ta liền biết được lòng dạ anh ta rất vô tư. 
Tôi nâng ly trà lên, ngửi một chút thực sự rất dê chịu, nhấp môi thấy vị đắng chát nhưng vào cổ họng lại ngọt dịu. 
“Trang Dật Dương trở về tức giận với cô sao?” Liêu Phàm hỏi thăm dò, nhìn ánh mắt kinh ngạc của tôi, chỉ chỉ vào cổ tôi. 
Tôi vô thức vội vàng che lại, chỗ đó là bị Trang Dật Dương cắn, tôi đã mặc áo cao cổ, có lẽ vẫn không thể che đi được. 
“Gó cần tôi phải đi giải thích không? 
Vì một chiếc vòng tay này thực sự không đáng, hai người ở bên nhau, quan trọng nhất là niềm tin. Nam nữ trong thế gian, vốn không ngừng có người theo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082157/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.