Tôi chính là thích sự thẳng thắn như thế, có điều gì cứ trực tiếp nói ra, mọi người không cần phải che giấu điều gì, như vậy khó chịu nhường nào chứ. 
“Cảm ơn cậu!” Tôi cảm ơn một cách chân thành, ở cái Dương Thành này tôi coi như vẫn còn một người bạn thực sự. 
Một lần nữa, tôi lại trở về kiếp bôn ba ở nhà thuê của kẻ đi làm thuê, giống với tất cả mọi người, đi làm tan làm chen chúc trong tàu điện ngầm, ăn đồ ăn nhanh ở ngoài, cuối cùng vì tiết kiệm tiền mà tự mang hộp cơm đi. 
Dù cho có khó khăn tới đâu, tôi cũng không đi tìm Trang Dật Dương, cũng không đi tìm mẹ tôi. Nếu đã nói chia tay, vậy thì mọi hập quả tôi đều phải chịu. 
Đơn hàng với Duyệt Hòa cuối cùng cũng ký xong, tôi nhìn tập giấy đỏ của hai công ty mà trong lòng vui sướng. 
Trực tiếp đem hợp đồng về công ty lưu _ trữ, sau đó đi tìm Trang Dật Thần, hắn đã nói trước đó, nếu tôi lấy được hợp đồng thì sẽ cho tôi thăng chức, đồng thời cho tôi một văn phòng riêng, nhưng đơn hàng sau này tôi cứ thoải mái chọn lựa. 
Tôi hùng dũng oai phong đòi Trang Dật Thần thực hiện lời hứa, công việc mang đến cho tôi cảm giác thành tựu đã hòa tan chuyện Trang Dật Thần làm người khác không vui. 
“Thật không ngờ Liêu Phàm lại có ý với cô, lẽ nào nửa đầu năm nay mọi người đều muốn nếm thử mùi vị phụ nữ đã li hôn sao? Vì một cái hợp đồng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082155/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.