Chương trước
Chương sau
Chuyện này tôi nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là không nói với Trang Dật Dương, nếu không anh ấy sẽ xung đột với Trang Dật Thần, Trang Vân Đào nhất định sẽ đứng về phía Trang Dật Thần. Bây giờ là thời khắc quan trọng trong cuộc cạnh tranh giữa bọn họ, không thể vì tôi mà sinh chuyện.

Lượng máu mất đi có vẻ rất nhiều, nhưng trên thực tế không quá nghiêm trọng, tôi gọi bác sĩ điều trị tới hỏi tình trạng, ba ngày sau tôi có thể xuất viện.

Tôi gọi điện tới phòng nhân sự, còn chưa kịp xin phép bên đó đã nói luôn, nói tôi không cần lo lắng, tất cả chi phí tai nạn lao động công ty chắc chắn sẽ chỉ trả, nói tôi cố gắng dưỡng bệnh.

Tai nạn lao động?

Lẽ nào Trang Dật Thần báo tôi bị tai nạn lao động, cậu ta tốt bụng vậy sao?

Hay nói cách khác, người như cậu ta cũng biết hối hận sao? Tôi thấy cậu ta sợ tôi tố cáo cậu ta, lúc này mà bị hầu †òa, cậu ta không dễ báo cáo đâu!

Nếu đã là tai nạn lao động, vậy tôi cứ yên tâm ở lại bệnh viện, chăm sóc cơ thể. Dù sao tập đoàn Trang Thị cũng có tiền, cho dù bảo hiểm xã hội không chỉ trả được, bọn họ cũng chỉ trả cho tôi.

Tiêu Viện Viện túi lớn túi bé chạy tới, xem xét tôi từ trên xuống dưới, sau đó hét lên, “Lâm Tĩnh Văn, cô không thể vì một người đàn ông mà tự sát chứ, tuy cô gặp phải đàn ông tồi khá nhiều, nhưng chúng ta phải sống vì bản thân.

Như tôi này, đã năm lần bị đá tôi vẫn sống rất ổn.”

Từ khi tôi không còn là bà chủ của cô ấy nữa, Tiêu Viện Viện nói chuyện đã trở lại đúng bản chất. Cô gái này, việc thích làm nhất chính là theo đuổi mỹ nam. Thậm chí còn cho đàn ông tiền, nhưng lần nào kết cục cũng không tốt lắm.



Khiến bố mẹ nhà cô ấy nóng ruột tới bạc cả đầu, cô con gái bảo bối này, luôn không thuận lợi trong tình cảm.

“Tôi không tự sát! Chỉ là bị ngã xuống đất, thủy tinh cứa phải bị thương thôi!”, tôi tuyệt đối sẽ không tự sát, người hại con tôi còn chưa chết, sao tôi lại tự sát chứ? Nhưng chuyện cụ thể thế nào tôi không giải thích với cô ấy. Quan hệ giữa chúng tôi cũng chưa tới mức đó.

“Rồi rồi rồi, là thủy tinh chủ động tấn công côi! Có cần tôi canh cả đêm cho cô không, tôi thất nghiệp rồi, dù sao cũng không có việc gì làm!”, Tiêu Viện Viện nâng cặp kính trên khuôn mặt tròn, nói hết sức chân thành.

Cô gái này nhất định là một người tốt, nếu không có cô ấy, tôi cũng không sống được ở Dương Thành. Tôi nghĩ có cần tìm Trang Dật Dương giúp đỡ, để Tiêu Viện Viện vào tập đoàn Trang Thị làm việc hay không, vì tôi thấy trên thông tin tuyển dụng của tập đoàn có vị trí kế toán.

Nếu Tiêu Viện Viện có thể vào bộ phận kế toán đối với Trang Dật Dương mà nói, cũng là thêm một trợ thủ. Cô gái này tuyệt đối giữ miệng, Trước kia vì tên đàn ông tồi Dương Thụy cũng có thể giữ được, Nghĩ được làm được, tôi gửi tin nhắn cho Trang Dật Dương, đồng thời nói với anh ấy, mấy ngày nay tôi phải ra ngoài một chuyến, tránh anh ấy không tìm được tôi, cuối cùng điều tra ra chuyện này.

Bên kia đã nghe điện thoại, trong điện thoại Trang Dật Dương nói Tiêu Ị Viện Viện đi báo danh, rồi tỉ mỉ dặn dò tôi cẩn thận một chút, giọng nói để lộ sự mệt mỏi. Tôi thương mà quan tâm vài câu rồi cúp điện thoại.

Đến cả điện thoại tôi cũng không dám gọi nhiều, sợ mệt anh ấy. vào lúc này tôi không giúp được gì anh ấy nhưng tuyệt đối không thể vướng chân, chuyện Trang Dật Thần định hợp tác với công ty Trường Thành, ngay khi tỉnh dậy tôi đã gửi tin cho anh ấy để anh ấy chuẩn bị cho tốt.

“Người đẹp Tiêu Viện Viện, có hứng thú làm việc cùng tôi ở tập đoàn Trang Thị không?” Tôi cúp điện thoại, cố làm ra vẻ thần bí nói với Tiêu Viện Viện đang gọi táo cho tôi.

“AI” Ai ngờ cô ấy gọt luôn vào ngón tay!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.