“Được! Vậy tôi sẽ đợi cậu đến cầu thân, bây giờ tôi phải đưa Tĩnh Văn về nhà!” Mẹ tôi vô cùng hài lòng với câu trả lời của Trang Dật Dương, tôi cũng thở phào nhẹ nhõm. 
Nhưng những người khác trong nhà họ Trang lại không hề hài lòng, ông Trang đang hung hăng nhìn Trang Dật Dương chằm chằm, nhưng lại không hề nổi giận ngay lập tức. 
Người duy nhất không tức giận chắc là Trần Lệ Nhã, Trang Dật Dương lấy tôi, điều đó có nghĩa là anh ấy sẽ không nhận được sự ủng hộ từ phía nhà vợ. 
Thế nhưng, bà ta lại có chút không hài lòng với thái độ của tôi, một người có xuất thân như tôi, đáng ra nên cùng mẹ tôi nịnh bợ bà ta mới phải. 
Mẹ tôi không để cho ai phản bác, liền đưa tôi trở về nhà họ Khâu, ở đây vốn không có đồ đạc của tôi, thu dọn một chút liền có thể đi ngay. 
Bây giờ bụng của tôi vẫn chưa lộ, mẹ tôi vẫn chưa nói với bất kỳ ai trong nhà họ Khâu chuyện tôi mang thai. 
Ở trong nhà họ Khâu, tôi khá mất tự nhiên, mặc dù họ đều có vẻ rất tốt, nhưng tôi lại cảm thấy không thoải mái. 
“Mẹ, nếu anh ấy không đến cầu thân thì phải làm sao?” Tôi hơi lo lắng bất an, anh ấy cuối cùng cũng nói muốn lấy tôi, nhưng tôi lại không tin. 
“Con bé ngốc, dù Trang Dật Dương có không yêu con, nhưng cũng là cực kỳ thích con. Mẹ còn không thể nhìn ra được sao, nhưng chút chuyện này của nhà họ Trang, mẹ cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082090/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.