Trên mặt cô ta không có bất cứ tình thương nào hết, nhắc đến đứa bé, cô ta toàn bộ đều là thù hận, không có một chút nào vui vẻ. 
Đây còn là thai sinh đôi, là chuyện – tốt mà tôi còn không dám mơ đến, cô ta lại hận không thể để cho đứa bé mất đi. 
Tôi không nhịn nổi mà thốt ra, “Nếu cô yêu anh ấy như vậy, vì sao lại nhiều lần cắm sừng anh ấy, nếu không phải cô làm bậy, không chừng hai người sớm đã kết hôn rồi, tôi và anh ấy cũng không thể có bất cứ khả năng nào!” 
Như vậy số phận của bồn người chúng tôi đều sẽ thay đổi, nếu Châu Tư Dĩnh cưới Trang Dật Dương như bình thường, có lẽ đã trở thành một quý bà giàu có và cao quý. Nhưng hiện giờ hoàn toàn trở thành một đứa con nhà giàu bị điên. 
“Tôi cũng không muốn, nhưng anh ấy không chịu đụng vào tôi, tôi tức đến mức trao đi lần đầu cho một người lạ. 
Từ đó về sau, tôi không thể kiểm soát bản thân, chỉ cần một tuần không có đàn ông, tôi sẽ phát điên. Tôi đã đi khám rất nhiều bác sĩ, nhưng không ai có thể chữa khỏi cho tôi. Lâm Tĩnh Văn, tôi đã nói cho cô biết bí mật lớn nhất của tôi, cô hãy giúp tôi, rời xa anh ấy có được không? Anh ấy là chồng tôi, là người đàn ông của tôi!” Châu Tư Dĩnh đột nhiên bật khóc, dáng vé ôm đầu khiến người khác không thể không đồng cảm. 
Đây chính là bệnh tâm lý điển hình, tôi nói rồi, sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082081/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.