Trang Dật Dương trở về rất nhanh, chắc là sợ tôi và bọn họ xảy ra xung đột. Nếu Châu Tư Dĩnh không mang thai, sớm đã bị giam giữ từ lâu, bây giờ con của cô ta mất rồi, bùa hộ mệnh cũng mất rồi. Âm mưu bệnh tâm thần kia không biết có thành công hay chưa, lại bắt đầu ra chiêu mới sao? 
“Lập tức mang người đi! Xúi quẩy!” 
Trang Dật Dương không hề nể mặt, thẳng thắn từ chối, làm gì có chuyện người phụ nữ của em trai sảy thai lại đến chỗ anh trai ở. 
Mặc dù trước đây Châu Tư Dĩnh là vợ chưa cưới của Trang Dật Dương nhưng giữa bọn họ không có tiếp xúc cơ thể, về mặt này, Châu Tư Dĩnh hiện tại là người phụ nữ của Trang Dật Thần. 
“Không phải lúc Lâm Tĩnh Văn ở cữ cũng đến nhà chúng ta sao, sao anh không nói là xúi quẩy đi? Châu Tư Dĩnh là vợ chưa cưới của anh mấy năm trời, anh như thế cũng quá tuyệt tình rồi! Cô ấy bây giờ không có chỗ nào để đi, tôi cũng vậy!” Trang Dật Thần chỉ vào tôi, dường như muốn nói đạo lý với Trang Dật Dương. 
“Vậy cậu đưa cô ta về nhà đi, nhà của hai người cũng không ít đâu nhỉ! 
Đây là căn nhà tôi tự bỏ tiền ra mua, không liên quan gì đến nhà họ Trang. Vì vậy, mau cút đi, đừng có ép tôi phải bạo lực!” Trang Dật Dương vốn dĩ không có bất cứ lời nói tốt đẹp nào dành cho Trang Dật Thần, cặp anh em này rất khó giữ hòa khí trước mặt người ngoài, huống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082055/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.