🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Được, vậy thì em ở lại đây, sao này tôi ở nhà làm việc, có việc gì sẽ họp qua điện thoại!” Trang Dật Dương suy nghĩ một lúc rồi cũng đồng ý.



Tôi vẫn muốn khuyên anh ấy, nhưng anh ấy kiên trì như thế thì bỏ đi. Đây là con của anh ấy, hao tâm tổn sức một chút cũng là điêu nên làm.



Châu Tư Dĩnh ra nhiều máu, suýt thì không giữ được tử cung, may là kịp thời đưa đến bệnh viện, nhưng hai năm tới đều không được mang thai lại, để cho tử cung hồi phục. Tin này là mẹ tôi thông báo cho tôi, tôi không hề cố tình nghe ngóng chuyện của cô ta, Trang Dật Dương cũng không nói với tôi, tôi cũng không biết anh ấy biết những chuyện này chưa.



Theo tôi thấy, vân còn lâu mới đủ, không đủ với cái mạng của con tôi.



Cho dù có nghe được tin cô ta chết, đều không đủ để làm sự thù hận trong tôi bình phục lại, cô ta sống càng thảm mới là sự trừng phạt của số phận dành cho cô ta.



Trong sự lo lắng bất an, con tôi cuối cùng cũng đợi được đến 23 tuần, tôi vội vàng đến bệnh viện để siêu âm 4 chiều, chỉ khi chắc chắn không sao, tôi mới có thể yên tâm được.



Thế nhưng số phận không ủng hộ tôi, siêu âm bốn chiều ròng rã một tiếng đồng hồ, trong sự xác nhận lặp đi lặp lại của bác sĩ, con tôi mắc chứng bại não.



Tôi không có được 20% may mắn kia, cuộc đời tôi chưa từng xuất hiện kỳ tích.



Tôi nằm trong

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082050/chuong-147.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.