Hay là Châu Diên Khánh đã hứa với cậu ta răng vào tù không sao cả, sau này sẽ thoát được ra, tôi nghĩ loại nào cũng khả năng. 
“Vì vậy, tin này chúng ta phải đưa tới cho cậu ta, càng chỉ tiết càng tốt. Người bố này của tôi, tuổi càng cao lại càng phong lưu, đồng thời còn chú ý hình tượng, ông ấy vân còn trẻ trung như xưa. Nếu không sao có thể để anh và Trang Dật Thần đấu đá nhau bao năm nay, cuối cùng vị trí chủ tịch lại rơi vào tay ông ấy! Phải biết là, ông nội trước giờ chưa bao giờ cân nhắc đến ông ấy!” 
Trang Dật Dương nói đến Trang Vân Đào, hoàn toàn không có tình nghĩa cha con. 
“Cũng phải tặng cho phu nhân Trang một phần, nếu không không đủ náo nhiệt, vô nghĩa. Chỉ có điều làm lớn chuyện như vậy, có thể sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của tập đoàn Trang Thị, nếu như giá cổ phiếu lại rớt xuống thảm hại một lần nữa thì phải làm sao?” Tôi ngược lại lo lắng đến điều này, không thể chỉ quan tâm đến sự hả hê của chúng tôi. 
“Đây chính là cơ hội mà anh chờ đợi, chỉ khi ông ấy không giải quyết được, thành viên bán giám đốc mới nhớ đến anh. Tĩnh Văn, anh nhất định phải nói trước với em, anh có thể sẽ trở lại tập đoàn Trang Thị, ít nhất là lúc ông nội còn sống, anh nhất định phải làm cho tập đoàn Trang Thị tiếp tục huy hoàng!” 
Trang Dật Dương nâng cằm tôi lên, có chút áy náy. 
“Đồ ngốc, anh làm tốt thì em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082035/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.